CƠN CUỒNG PHONG TRÊN VỊNH HẠ LONG
GHI CHÉP LINH TINH
BLOG CỦA NGUYỄN BÁ SỸ - LICOGI
Tổng số lượt xem trang
Thứ Hai, 28 tháng 7, 2025
Thứ Tư, 9 tháng 4, 2025
CHÉM GIÓ
CHÉM GIÓ
Từ ngày hình thành xã hội loài người trên Hành tinh Xanh này thì luôn luôn có các cuộc giao tranh ở đâu đó giữa bộ tộc này với bộ tộc kia, giữa quốc gia này với quốc gia khác, giữa phe này với phe nọ gây nên bao cảnh tương tàn khổ đau.
Trong tác phẩm Chiến tranh và Hòa bình Đại văn hào Tonxtoi đã viết : " Chiến tranh là cuộc chém giết của những người không biết nhau để phục vụ những người biết nhau mà không bao giờ chém giết nhau ".
Cuộc chiến tranh tàn bạo đang diễn ra khốc liệt giữa Ukrain với Nga xâm lược đang tạo nên núi xương sông máu, hàng ngày trình diễn một phần nhỏ trên các phương tiện thông tin là một thảm họa cho những người dân lương thiện.
Mọi cuộc chiến dù thế nào chăng nữa rồi cũng phải có ngày mãn võ tàn canh.
Công cuộc kháng chiến 10 000 ngày ở Việt nam trải qua biết bao thăng trầm cho đôi bên rồi cũng kết thúc vào trưa 30 tháng Tư năm 1975.
Những người hạnh phúc nhất là người cười sau cùng, họ là những người lính ở bên chiến tháng. Và hạnh phúc hơn nữa là những Bà Mẹ có con nơi chiến trường ngày đêm tựa cửa ngóng trông đứa con rứt ruột đẻ ra an lành trở về.
Ngày đó ai cũng vui vẻ sung sướng trong không khí hòa bình . Trong đơn vị tôi có những cuộc tranh luận nho nhỏ của những ông tham mưu dưới đáy giếng về nguyên nhân làm nên chiến thắng vang dội này.
Ông bảo do lãnh đạo ta tài tình, quân ta mưu trí dũng cảm lại được thế giới ủng hộ vv..và vv. Ông cán bộ Trung đội nói các đồng chí nêu mọi nguyên nhân làm nên chiến thắng đều đúng cả, nhưng các đồng chí biết trong các kế hoạch tiến hành bên ta đều lập 2,3 phương án , có phương án chính , dự phòng .
Quân đội đối phương có vũ khí mạnh , làm chủ bầu trời , phương tiện thông tin tình báo hiện đại lại có CIA Mĩ hỗ trợ nên các kế hoạch hành binh của ta họ đều biết trước và có phương án đáp trả. Nhưng tài tình thay đến khi thực chiến quân ta triển khai phương án 4 không giống kế hoach ban đầu , quân địch trở tay không kịp nên thua là phải rồi .
Anh em vỗ tay cười vang vì cũng đúng một phần với thực tế đơn vị mình.
Sau ngày chiến tháng hay có những cuộc tranh luận như thế lúc trà dư tửu hậu cho bớt nỗi nhớ nhà mà bây giờ gọi là Chém gió phần phật.
Nhanh thật, mới đó mà đã 50 năm.
15/4/2025
NBS
Ảnh Ngày 30 tháng Tư năm 1975
Chả thế mà nhà thơ Xuân Diệu viết rằng :
Trái đất ba phần tư nước mắt
Trôi như giọt lệ giữa không gian.
Thứ Ba, 25 tháng 2, 2025
MỘT NGƯỜI BẠN THÀY THUỐC
MỘT NGƯỜI BẠN THÀY THUỐC
Tôi có ông bạn tên Nhật cùng trang lứa, tốt nghiệp phổ thông cùng đi lính trong năm1972 khi chiến tranh lan tràn vào thời điểm bùng nổ ác liệt nhất. Số ông này sướng. Vào lính ông làm công tác Hậu cần an nhàn như chú liên lạc, "ở Đồn Mang Cá thích hơn ở nhà “.
Thoát khỏi cuộc chiến Nhật thi vào trường Y khoa trở thành bác sĩ tài năng do học giỏi lại chăm chỉ học hành .
Công tác tại một bệnh viện lớn của thành phố, bác sĩ Nhật
như con dao pha việc gì cũng làm được và làm tốt vì khi đó bác sĩ còn hiếm một
người phải làm nhiều việc. Từ nội khoa, phẫu thuật ngoại khoa, nam khoa hay phụ
khoa thậm chí cả đỡ đẻ khi cần.
Nhật kể có hôm phải tiếp nhận một ca đẻ khó, khi vào tiếp xúc
với bệnh nhân thì hóa ra đó là cô bạn ngồi bàn trên, cùng lớp phổ thông ngày xưa. Với người khác
thì không sao nhưng với ca này thì Nhật trở nên vụng về luống cuống không sao làm
được. Thằng bé chắc sợ người quen của mẹ không chịu chui ra??? phải nói với Trưởng khoa thay đổi bác sĩ đỡ đẻ cho cô bạn đó. Không biết
hồi học sinh Nhật có nợ nần tình cảm với ẻm đó không . He he
Với bệnh nhân Nhật là một bác sĩ giỏi, với đồng nghiệp bạn
bè cựu chiến binh anh là một người bạn rộng rãi, chân tình. Nhà riêng của Nhật
thường là nơi tập trung nhậu nhẹt do hai vợ chồng khéo tay hay làm chủ trì nấu nướng. Vợ chồng ông
này hợp nhau ở chỗ thích uống rượu, uống nhiều và uống không bao giờ say. Đặc biệt hơn nữa
Nhật hút thuốc lá rất nhiều lại không bao giờ tập thể dục, không bao giờ khám bệnh
định kì,thế mới tài.
Nhật nói rằng mấy ông làm chính sách để bác sĩ nghỉ hưu ở
tuổi 60 là một lãng phí chất xám rất lớn vì tuổi đó người thày thuốc đã có rất
nhiều kinh nghiệm thực tế chữa bệnh. Thày già con hát trẻ mà, rất đáng tiếc.
Rất may khi đến tuổi nghỉ hưu thì tại Việt nam các bệnh viện
tư nhân ra đời nhiều như nấm sau mưa, Nhật là mục tiêu họ mời về làm việc với mức
lương khủng. Làm chủ thì bình bình nhưng anh trở nên giàu có sau chục năm làm thuê làm mướn. Tuy nhiên sang
tuổi xưa nay hiếm thấy lợn cợn trong người Nhật đi khám mới phát hiện bị chứng
bệnh ung thư.
Nhật tiếp nhận thông tin đó với thái đọ bình thản, anh lập
tức ngừng làm việc, bỏ hút thuốc lá và lên kế hoạch đi du lịch muôn nơi.
Nhật vẫn tham gia nhậu nhẹt bình thường, vẫn dùng tiết canh trong khi mấy ông bạn lắc đầu quầy quậy. Anh tâm sự tài sản đã chia cho các con còn lại mỗi ngày tiêu một triệu thì mười năm nữa mới hết một nửa nên cứ bình tĩnh vui vẻ mà sống.
Tấm gương của Nhật rất đáng để cho các người bạn anh ngưỡng
mộ.
Chúc mừng anh nhân ngày Thày thuốc Việt nam
27/02/2025
NBS
Ảnh mang tính minh họa
Thứ Hai, 24 tháng 2, 2025
LÁ TRE GAI VÀ CỤC MÁU ĐÔNG
LÁ TRE GAI VÀ CỤC MÁU ĐÔNG

Thứ Năm, 30 tháng 1, 2025
CÂU CHUYỆN CUỐI NĂM GIÁP THÌN 2024
CÂU CHUYỆN CUỐI NĂM GIÁP THÌN 2024
Bữa điểm tâm và cà phê sáng cùng mấy
ông bạn thân thiết đã xong. Kết thúc buổi trò chuyện chém gió bổ ích và thú vị,
chúng tôi thanh toán rồi chia tay.
Buổi chiều có việc ra ngoài, lần
vào túi quần sau thấy lép kẹp. Cái ví có vài trăm vạn cùng mấy loại thẻ đã
không cánh mà bay, vội vàng ra quán cà phê, điện cho ông bạn thậm chí lên Ban
Điều hành xe bus hỏi han cung cấp thông tin nhưng đều nhận được những cái lắc đầu
thông cảm.
Thật chán quá, sơ suất một chút là
mua thêm việc vào người . Mất tiền đã đành , mất giấy tờ phải đi làm lại, vì
không có nó xã hội không biết bạn là ai. Ha ha .
Nghĩ đến đám đông nhốn nháo đã ngại
ngùng nhưng việc chẳng đặng đừng, vẫn phải đi .
Hôm sau đến số 1 Kim mã :
-
Này cô ơi, tôi mới đổi
thẻ xe bus hết hạn nhưng bị đánh rơi mất rồi . Cô làm lại giúp tôi với.
-
Không được đâu bác ơi ,
phải ba tháng sau mới cấp lại được ạ !
Tôi tần ngần định bước ra về, nghĩ
sao cô ấy lại bảo :
-
Thôi bác đợi một chút
cháu làm cho.
Chỉ 15 phút sau tôi nhận được Thẻ
xe bus mới mà lại không mất phí làm thẻ.
Tiếp theo đến điểm Phạm ngọc Thạch
đông ngẹt người, cũng trình bày như cũ, nhưng cô trung tá công an bảo :
-
Bác về đi , bữa sau đến
sớm . Hôm nay hết số rồi.
Biết nói thêm cũng chẳng được , tôi
quay bước. Bỗng cô ấy nói :
- Thôi bác ở lại chịu khó chờ, cuối giờ cháu làm cho .
Chờ đợi thì lâu chứ làm thì mấy phút. Mọi thủ tục lăn tay , lấy mống mắt, chụp ảnh thực hiện rất nhanh, lại không mất phí nữa mới hay. Mười ngày sau tôi nhận được Căn cước mới do shiper chuyển đến.
Như vậy
Quy định chặt chẽ nhưng người thực hiện cũng có linh hoạt thay đổi cho cuộc sống
dễ thở phần nào.
Thế là
lại có tiền, có đủ giấy tờ để sãn sàng du Xuân đón Tết Ất tỵ đang đến rất gần.
Việc
xin cấp lại giấy tờ cá nhân bị mất cũng không quá nhiêu khê phiền phức như mình
tưởng tượng ban đầu. Cũng có thể mấy cháu nhân viên thông cảm với sự đi lại của
người lớn tuổi mà ra tay giúp đỡ.
Một niềm
vui nho nhỏ từ cuối năm ngoái cùng chia sẻ với các bạn yêu qúi trong cái rét ngọt
, thời tiết tuyệt vời của Mùa Xuân Năm mới Ất Tỵ
Xuân ẤT
TỴ
1/2/2025
NBS
Thứ Ba, 5 tháng 11, 2024
QUẢNG BÌNH 2024
QUẢNG BÌNH 2024
Các bạn thân mến !
Xin có lời chào mừng đến tất cả các bạn cùng một nửa của mình tham dự buổi gặp mặt hôm nay.
Hai năm trước chúng ta đã họp lớp ở Địa đầu Móng cái rồi Mũi Cà mau. Năm nay chúng ta lại gặp mặt ở nơi đây, cái eo hẹp nhất Việt nam, đó là Quảng bình mến yêu.
Địa danh Quảng Bình là sự lựa chọn có chủ ý, cân nhắc sao cho các bạn từ mọi miền Tổ quốc về họp lớp trong hứng thú vui vẻ và cân bằng.
Mùa Xuân 1973 lần đầu tiên tôi đã đi qua đây trong cuộc hành binh vạn lý, ngược dòng sông Côn lên động Phong nha Kẻ bàng men theo triền tây dãy Trường sơn xuôi về phía nam:
Từ thuở ấy con lên đường xa Mẹ
Theo anh em sang Lào rồi dấn bước vào Nam.
Trải qua cuộc chiến tôi may mắn trở về và rất hân hạnh được học cùng với các bạn ở đây. Chúng ta trở thành đồng môn, thành bạn học cùng lớp, cùng khóa cho dù trong lớp có nhiều thế hệ sinh viên cách nhau một vài tuổi, bởi chiến tranh đã ảnh hưởng trực tiếp đến từng cá nhân từng gia đình. Các bạn trẻ của tôi rất giỏi giang thông minh, khéo thích nghi và thành đạt trong cuộc sống.
Cách đây đúng 30 năm, Năm 1994 , khóa 22 ĐHXD đã ra trường được 12 năm, khi khẳng định được vị trí của mình tại cơ quan đơn vị công tác, một vài bạn tiên phong đã về Hà nội tìm kiếm những bạn đồng môn cũ từ mái trường xưa, những người bạn nội trú cùng ăn cùng học cùng nấu mì chống đói thời sinh viên năm nào.
Họ đã nhóm họp, bàn bạc ý tưởng để chuẩn bị cho cuộc gặp mặt đầu tiên vào mùa Thu tháng 11 năm 1995 và đến nay đã thành thông lệ cho việc họp lớp hàng năm.
Thời gian trôi đi có khi nào trở lại, từ các cô cậu sinh viên năm nào các anh chị em chúng mình nay đều đã lên ông lên bà cả.
Gọi họp lớp là theo thói quen chứ có họp hành gì đâu.
Cặp gỡ bây giờ là để tay bắt mặt mừng, nhớ lại những kỉ niệm xưa trong thời tuổi trẻ gian khó nhưng đầy hoài bão ước mơ, hỏi thăm cuộc sống sức khỏe mỗi người bằng những cử chỉ thân thiết ân cần.
Chúng ta mang lại cho nhau niềm vui hạnh phúc đơn sơ mà ai cũng mong muốn có được.
Vì vậy, đề nghị các bạn nâng cốc
Chúc cuộc hội ngộ của chúng ta thành công
Chúc các bạn mạnh khỏe vui vẻ và bình an
Xin cảm ơn các bạn
Quảng bình 11/2024
Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2024
TÔI ĐÃ GẶP NGƯỜI THÀY THUỐC NHÂN
DÂN
Bên con đường cái quan ven sông
Tiền có tuyến xe đò chạy Chợ Mới – Xa cảng
Miền Tây Sài gòn, có một cơ sở làm thuốc nam.
Tôi quan sát thấy trên khu đất rộng
rãi cây xanh xum xuê mấy nếp nhà lợp mái lá đơn sơ, cái nhà gần cổng có ông
thầy quần áo đen đầu quấn khăn rằn kiểu ông già nam bộ ngồi bên bàn làm việc,
bên trong các căn nhà khác có nhiều thanh niên phơi thuốc đóng gói hay đang điều
khiển máy thái thuốc, sao thuốc tất bật khẩn trương .
Hỏi dân xung quanh thì đó là cơ sở
khám chữa bệnh bằng thuốc nam cho dân quanh vùng. Dân ta nói chung còn nghèo mắc
các bệnh thông thường hay đến đây cho thày chữa theo phương thức Nam dược trị
Nam nhân. Họ chỉ đến bệnh viện khi ốm đau nặng thập tử nhất sinh.
Trong cuộc chiến các anh lính tuổi
trẻ ít khi ốm đau, ông nào đau bụng nhức đầu trong kì huấn luyện hay trên đường
Trường sơn thường được Y tá đại đội bôi dầu gió bạch đàn nên anh em gọi ông y
tá tên Tư là Tư Bạch đàn. Có ông đau bụng còn được bôi cả thuốc đỏ nữa ???
Hôm đó trong người cảm thấy khó
chịu tôi nghĩ đến cơ sở này và tới đây xin khám và chữa trị.
-
Xin chào bác
-
Chào chú, mời chú ngồi,
chú có việc chi ?
-
Từ hôm qua cháu thấy
trong người thế này .. thế này nhờ bác khám và chữa trị giùm
-
Mời chú để tay lên
đây tôi xem.
Tôi sắn tay lên cao để trên caí gối
nhỏ đã sẫm màu, xin xỉn mồ hôi. Ông thày bắt mạch cả hai tay chăm chú trong im
lặng. Ông hỏi thêm vài câu rồi nói chú bị thế này thế kia, uống mấy thang thuốc
là ổn.
Rồi ông kê đơn đưa cho một anh đi
lấy thuốc. Thuốc mang ra đưa cho tôi một cách trân trọng.
-
Cám ơn bác, bao nhiêu
tiền tôi xin gửi?
-
Chú cứ mang về dùng
sau này đưa bao nhiêu hay không đưa cũng được. Ở đây chúng tôi chữa bênh không
lấy tiền.
Một điều hết sức ngạc nhiên đối với
tôi từ bé tới giờ. Tôi lờ mờ nghe đâu đó ngày xưa các bệnh viện được gọi là Nhà
thương cũng chữa bệnh mà người bệnh nghèo không phải trả tiền.
Cơ sở này nhiều người làm việc thế
thì phải chi tiêu nhiều tiền bạc nhưng chắc người bệnh sẽ không để các thày khó
khăn do thiếu kinh phí . Tôi quyết định gủi lại thày một chút tiền của anh lính giải phóng mà tôi
nghĩ tương xứng với mấy thang thuốc..
Từ ngày nền Y tế nước nhà có danh
hiệu Thày thuốc Nhân dân, thày thuốc ưu tú không biết các bạn đã được các thày ấy
điều trị bao giờ chưa.
Riêng tôi, tôi đã gặp người Thày
thuốc Nhân dân như thế và được Thày chữa trị. Thái độ của Thày dường như truyền cho tôi nguồn năng lượng xua đuổi các căn bệnh vớ vẩn
trong mình để có một thân thể khỏe mạnh với tinh thần lạc quan.
10/2024
NBS