Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2024

QUẢNG BÌNH 2024

 QUẢNG BÌNH 2024 

Các bạn thân mến !

Xin có lời chào mừng đến tất cả các bạn cùng một nửa của mình tham dự buổi gặp mặt hôm nay.

Hai năm trước chúng ta đã họp lớp ở Địa đầu Móng cái rồi Mũi Cà mau. Năm nay chúng ta lại gặp mặt ở nơi đây, cái eo  hẹp nhất  Việt nam, đó là Quảng bình mến yêu. 

Địa danh Quảng Bình  là sự lựa chọn có chủ ý, cân nhắc  sao cho các bạn từ mọi miền Tổ quốc  về họp lớp trong hứng thú vui vẻ và cân bằng

Mùa Xuân 1973 lần đầu tiên tôi đã đi qua đây trong cuộc hành binh vạn lý, ngược dòng sông Côn lên động Phong nha Kẻ bàng men theo triền tây dãy Trường sơn xuôi về phía nam: 

Từ thuở ấy con lên đường xa Mẹ

Theo anh em sang Lào rồi dấn bước vào Nam.

Trải qua cuộc chiến tôi may mắn trở về và rất hân hạnh được học cùng với các bạn ở đây. Chúng ta trở thành đồng môn, thành bạn học cùng lớp, cùng khóa cho dù trong lớp có nhiều thế hệ sinh viên cách nhau một vài tuổi, bởi chiến tranh đã ảnh hưởng trực tiếp đến từng cá nhân từng gia đình. Các bạn trẻ của tôi rất giỏi giang thông minh, khéo thích nghi và thành đạt trong cuộc sống. 


Cách đây đúng 30 năm, Năm 1994 , khóa 22 ĐHXD đã ra trường được 12 năm, khi khẳng định được vị trí của mình tại cơ quan đơn vị công tác, một vài bạn tiên phong đã về Hà nội  tìm kiếm những bạn đồng môn cũ từ mái trường xưa, những người bạn nội trú cùng ăn cùng học cùng nấu mì chống đói thời sinh viên năm nào. 

Họ đã nhóm họp, bàn bạc ý tưởng để chuẩn bị cho cuộc gặp mặt đầu tiên vào mùa Thu tháng 11 năm 1995 và đến nay đã thành thông lệ cho việc họp lớp hàng năm.


Thời gian trôi đi có khi nào trở lại, từ các cô cậu sinh viên năm nào các anh chị em chúng mình nay đều đã lên ông  lên bà cả.

Gọi họp lớp là theo thói quen chứ có họp hành gì đâu.  

Cặp gỡ bây giờ là để tay bắt mặt mừng, nhớ lại những kỉ niệm xưa trong thời tuổi trẻ gian khó nhưng đầy hoài bão ước mơ, hỏi thăm cuộc sống sức khỏe mỗi người bằng những cử chỉ thân thiết ân cần. 

Chúng ta mang lại cho nhau niềm vui hạnh phúc đơn sơ mà ai cũng mong muốn có được.

Vì vậy, đề nghị các bạn nâng cốc

Chúc cuộc hội ngộ của chúng ta thành công 

Chúc các bạn mạnh khỏe vui vẻ và bình an

Xin cảm ơn các bạn  

Quảng bình 11/2024

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2024

 

TÔI ĐÃ GẶP NGƯỜI THÀY THUỐC NHÂN DÂN

 

Bên con đường cái quan ven sông Tiền có tuyến xe đò chạy  Chợ Mới – Xa cảng Miền Tây Sài gòn, có một cơ sở làm thuốc nam.

Tôi quan sát thấy trên khu đất rộng rãi cây xanh xum xuê  mấy nếp nhà lợp mái lá đơn sơ, cái nhà gần cổng có ông thầy quần áo đen đầu quấn khăn rằn kiểu ông già nam bộ ngồi bên bàn làm việc, bên trong các căn nhà khác có nhiều thanh niên phơi thuốc đóng gói hay đang điều khiển máy thái thuốc, sao thuốc tất bật khẩn trương .

 

Hỏi dân xung quanh thì đó là cơ sở khám chữa bệnh bằng thuốc nam cho dân quanh vùng. Dân ta nói chung còn nghèo mắc các bệnh thông thường hay đến đây cho thày chữa theo phương thức Nam dược trị Nam nhân. Họ chỉ đến bệnh viện khi ốm đau nặng thập tử nhất sinh.

Trong cuộc chiến các anh lính tuổi trẻ ít khi ốm đau, ông nào đau bụng nhức đầu trong kì huấn luyện hay trên đường Trường sơn thường được Y tá đại đội bôi dầu gió bạch đàn nên anh em gọi ông y tá tên Tư là Tư Bạch đàn. Có ông đau bụng còn được bôi cả thuốc đỏ nữa ???

 

Hôm đó trong người cảm thấy khó chịu tôi nghĩ đến cơ sở này và tới đây xin khám và chữa trị.

-       Xin chào bác

-       Chào chú, mời chú ngồi, chú có việc chi ?

-       Từ hôm qua cháu thấy trong người thế này .. thế này nhờ bác khám và chữa trị giùm

-       Mời chú để tay lên đây tôi xem.

Tôi sắn tay lên cao để trên caí gối nhỏ đã sẫm màu, xin xỉn mồ hôi. Ông thày bắt mạch cả hai tay chăm chú trong im lặng. Ông hỏi thêm vài câu rồi nói chú bị thế này thế kia, uống mấy thang thuốc là ổn.

 

Rồi ông kê đơn đưa cho một anh đi lấy thuốc. Thuốc mang ra đưa cho tôi một cách trân trọng.

-       Cám ơn bác, bao nhiêu tiền tôi xin gửi?

-       Chú cứ mang về dùng sau này đưa bao nhiêu hay không đưa cũng được. Ở đây chúng tôi chữa bênh không lấy tiền.

Một điều hết sức ngạc nhiên đối với tôi từ bé tới giờ. Tôi lờ mờ nghe đâu đó ngày xưa các bệnh viện được gọi là Nhà thương cũng chữa bệnh mà người bệnh nghèo không phải trả tiền.

Cơ sở này nhiều người làm việc thế thì phải chi tiêu nhiều tiền bạc nhưng chắc người bệnh sẽ không để các thày khó khăn do thiếu kinh phí . Tôi quyết định gủi lại thày  một chút tiền của anh lính giải phóng mà tôi nghĩ tương xứng với mấy thang thuốc..

Từ ngày nền Y tế nước nhà có danh hiệu Thày thuốc Nhân dân, thày thuốc ưu tú không biết các bạn đã được các thày ấy điều trị bao giờ chưa.

Riêng tôi, tôi đã gặp người Thày thuốc Nhân dân như thế và được Thày chữa trị. Thái độ của Thày dường như truyền cho tôi nguồn năng lượng xua đuổi các căn bệnh vớ vẩn trong mình để có một thân thể khỏe mạnh với tinh thần lạc quan.

 

10/2024

NBS

NHỮNG VIÊN ĐẠN BỌC ĐƯỜNG

 

NHỮNG VIÊN ĐẠN BỌC ĐƯỜNG

 

Huyện Chợ Mới tỉnh An Giang là miền quê trù phú êm ả thơ mộng bên dòng sông Tiền trên bến dưới thuyền tấp nập, là nơi đóng quân của đơn vị chúng tôi những ngày đầu thống nhất nước nhà.

Người dân vùng này làm nông nghiệp làm ruộng, làm rẫy, trồng lúa, bắp (ngô), thuốc lá, đánh bắt cá … và làm một số nghề thủ công trồng dâu nuôi tằm dệt lụa, đóng thuyền ngoài ra còn thấy mọt vài xưởng cơ khí nhỏ.

 

Quân đội mình thật đặc biệt, chiến trường tan tiếng súng quân về đây, vài ba anh vào ở cùng nhà với dân mà chẳng có quan hệ họ hàng quen biết gì nhau từ trước. Thế mới tài.

 

Các vị chỉ huy luôn luôn dặn dò lính tráng hãy luôn luôn nâng cao tinh thần cảnh giác cách mạng, hết sức cẩn trọng với những viên đạn bọc đường. Mấy ông lính cũng là những người có văn hóa tinh nghịch rỉ tai nhau : đạn thật còn chả sợ vẫn xông lên ào ào nữa là đạn bọc đường. bọn mình ngậm viên đạn cho hết đường hết ngọt lại nhả ra là an toàn, he he.

 

 Về mặt lý thuyết, người dân cùng ăn cơm gạo nước mắm chứ có ăn bánh mì bơ sữa, đều là Con Rồng Cháu Tiên, máu đỏ da vàng cả nào có phải kẻ thù gì đâu. Sau những dò xét ban đầu hai bên lặng lẽ tìm hiểu nhất là tìm thấy những điều tốt ở nhau và biết chắc rằng không có viên ngọc nào mà không có vết.

Chúng tôi làm sao quên được những đêm Gió Mát Trăng Thanh trên quê hương không còn tiến súng những đám thanh niên bơi  thuyền dạo chơi dọc trên sông Tiền chặt mía mang lên thuyền ăn món quà quê rồi hát nghêu ngao những bài ca cách mạng. Trên bờ những người dân đã luộc những thùng lớn ngô nếp cho đám thanh niên vui chơi đến khuya, vui thật là vui.

 

 Tôi có người quen là một nhà thơ nghiệp dư, anh ấy nói rằng những bài thơ bản nhạc hay đều nảy sinh từ Cây đa bến nứơc sân đình chứ có xuất phát từ vòi nước máy công cộng bao giờ

Cuộc sống có những quy luật riêng của nó đâu có tuân theo ý chí chủ quan của ai  và chẳng bao lâu mọi việc trở nên gần gũi  thế là điều gì đến sẽ phải đến. Các cuộc tình nảy nở công khai hay bí mật hình thành, Ông tiểu đoàn trưởng lĩnh ấn tiên phong. yêu cô chị,  cậu lính bạn tôi  thích cô em. Gặp nhau chan chat trên sàn đấu, nghi ngờ hiểu lầm lẫn nhau tùm lum, rất ngộ nghĩnh.

Kết quả vài viên đạn bọc đường đã bắn trúng tim một số đồng đội của tôi. Thứ đạn này hình như không có chì mà chỉ có mật ngọt nên không có ai bị thương hay hi sinh,

 

Đúng là ( Dịch từ bao thuốc lá thơm CAPSTAN) :

Cho anh phát súng tim anh nát

Nhưng anh tin số phận anh còn

 

Có một điều chung là các ông ấy đều ở lại xây dựng quê ngoại chứ có về quê nội đâu và đều có trọng trách nơi vùng quê mới. Có ông là Chủ Bến phà Tân long sang Chợ Mới, có ông làm Bí thư xã Tân huề, giám đốc bệnh viện đa khoa, hiệu phó trường đại học ..v  v….. và còn nhiều nữa không nêu hết được.

 

Các ông ấy nhắn trên zalo, face book rằng Nhân dịp 30/4/2025, ngày lễ lớn 50 năm thống nhất đất nước, các bạn có về lại Chiến trường xưa thì nhớ ghé thăm các đồng đội cũ vẫn đang ở quê ngoại Chợ Mới An Giang.

 

10/2024

 

NBS 

Ảnh :

Các bạn E24 E207 về thăm lại “quê ngoại hụt” Gò công . He he

 

MAY HƠN KHÔN

 

MAY HƠN KHÔN

 

MAY HƠN KHÔN ( đã sửa )

Do có kế hoạch từ trước, trong ngày 11/9/2024 cơn mưa rớt bão YAGI cứ dai dẳng lê thê, những người lính chúng tôi vẫn hẹn hò gặp gỡ nhau để kỷ niệm hơn nửa thế kỷ ngày 13/9/1972 tạm biệt mái trường xây dựng bưu điện Địa chất … gia nhập quân đội.

Gặp nhau để ôn lại những ngày tháng của một thời trẻ trai bao nhiêu gian khổ và vất vả. Bao nhiêu chuyện vui buồn kỷ niệm sâu sắc trong đời lính được kể lại cho nhau nghe trong tiếng cười đùa sảng khoái hân hoan.

Sau giải phóng chúng tôi đóng quân ở một cù lao (là một doi đất nổi lên rộng lớn giữa sông Tiền) của hai xã Tân Long, Tân Huề huyện Chợ Mới tỉnh An Giang.

Trong đơn vị chúng tôi, anh Tình có người cha mang quân hàm trung tá hay thượng tá là cán bộ cao cấp chỉ huy cỡ Sư đoàn trong quân đội. Do có điều kiện và nắm rõ thông tin ông đã tìm về tận nơi đơn vị E207 thăm cậu con trai yêu quí.

Tình là một thanh niên Hà nội đẹp trai lại có khiếu ăn nói đã làm say mê biết bao nhiêu tà áo trắng trung học miền Đồng bằng sông Cửu Long.

Hôm bố anh đến, Tình vui lắm nhưng đơn vị đóng trong nhà dân không có cơ sở tiếp đón. Tình tổ chức một bữa ăn đón bố tại nhà một cô bạn gái quen tự bao giờ ( Ghê thật) nhà ở bên bờ sông Tiền Giang thuộc huyện lị Chợ Mới.

Tình nhắn hai thằng chúng tôi đến ăn cơm cùng bố và bạn gái. Cuộc chiến mới kết thúc chưa lâu, so với cơm của lính thì đó là bữa cơm rất nóng hổi vui vẻ và ngon lành. Lại có cả rượu nữa , cuộc vui tưng bừng và có vẻ say sưa.

Những ngày này nước sông Hồng lên mênh mông rất là rộng nhưng mà so với sông Cửu Long Vùng An Giang mùa nước hôm đó thì chỉ bàng một phần ba.

Đến khoảng 9 giờ tối thì kết thúc bữa ăn, tôi và Tân xin phép ra về. Hai thằng xuống Bến Nước trong tình trạng lơ mơ ngồi trên cái xuồng ba lá mỏng manh như chiếc lá tre giữa biển nước, mỗi người một mái chèo bơi xuồng vượt sông Tiền sang bên cù lao.

Con sông ban đêm chảy rất là dữ dội, trong mùa nước nổi từng đám lục bình trôi từ thượng nguồn xuống đen đặc rất là ghê rợn.

Không hiểu sao bằng cách nào chúng tôi đã vượt sông về đến đơn vị an toàn.

Hôm nay kể lại câu chuyện này chúng tôi tự hỏi tại sao lại ngu như thế, đáng lẽ phải ở lại để sáng mai về mới đúng nhưng chúng tôi đã quyết đi về trên con xuồng bé nhỏ vượt ngang sông Tiền rộng lớn, nước cuồn cuộn chảy lúc ban đêm.

Các cụ dạy không có cái dại nào giống cái dại nào. Trên quãng đường đời dài dằng dặc chỉ có May hơn khôn mới lái con xuồng chúng tôi về đến bến an toàn.

Trên Trời cao chắc hẳn có các bậc Thánh Thần luôn luôn theo dõi dẫn đường và chỉ cho ta hướng sáng mà đi.

12/9/2024

NBS

Ảnh : Ba ông ăn cỗ bữa đó đều có mặt trong buổi gặp gỡ hôm 11/9/2024

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2024

CHUYỆN KHÔNG PHẢI CỦA RIÊNG AI

 CHUYỆN KHÔNG PHẢI CỦA RIÊNG AI



Nhớ lần ông Tấn rủ mấy ông bạn cựu chiến binh về chơi quê ngoại của ông ấy bằng xe khách đến một tỉnh ven biển đồng bằng bắc bộ trù phú và êm ả.

Xe chạy đúng giờ, lướt qua hai bên đường là phố phường nhà cửa san sát, những cánh đồng lúa đang thì con gái gợn lên những làn sóng xanh mướt gợi bao ý thơ.

Chạy mãi không thấy xe dừng cho mấy ông già nghỉ xả bớt bầu nước đang dần căng cứng trong người cùng cái van rệu rã. Ông Tấn bèn nói to cho lái phụ xe nghe rõ : 

- Này mấy cậu, đến điểm nào ngừng xe cho chúng tôi " li lái " nhé.

Rường như không ai nghe thấy gì , xe cứ bon bon chạy. Đến cánh đồng lúa, không chịu được nữa, ông Tấn quát to : 

- Mày không ngừng thì ông đái ra xe mày rồi đến đâu thì đến.

Sau câu đó , xe ngừng hẳn các bố cựu chiến binh hớn hở phóng xuống lề đường giải quyết. Cả xe thở phào lại yên lặng ngắm nghía trời xanh mây trắng trôi qua.

***

Năm 2022 lớp tôi tổ chức gặp mặt ở Mũi Sa vĩ Móng cái   đồng thời trải nghiệm đường cao tốc Hạ long Vân đồn vừa khánh thành. Đường mới xe chạy êm ru mà chạy mãi chẳng có điểm dừng nghỉ như quy chuẩn đường cao tốc quy định. Cách Hạ long khoảng 70-80km , không chịu được nữa mấy anh cao tuổi lên tiếng nhất quyết yêu cầu lái xe ngừng lại để giải quyết việc riêng. Cậu lái xe bảo ngừng thế này là cháu bị phạt nặng lắm.

Xe ngừng lại, giàn pháo Tân tây lan* phóng xuống đồng loạt bắn như mưa vào vệ đường. 

Có phạt thì phạt anh thiết kế, anh thẩm định , phê duyệt Dự án làm sai chứ sao lại phạt anh lái xe. 

***

Chuyện này không phải của riêng ai, đó là nỗi ám ảnh của mọi người, nhất là các bác cao tuổi đi du lịch đường dài bằng xe công cộng lại chạy trên các con đường thiếu điểm đỗ dừng nghỉ theo quy chuẩn  

giàn pháo Tân tây lan* : Pháo bầy , pháo đàn trên dưới chục khẩu bắn đồng loạt, nỗi khiếp sợ của lính giải phóng trên chiến trường

Ảnh : Cao tốc mới 



Thứ Hai, 10 tháng 6, 2024

GIÚP NGƯỜI

 GIÚP NGƯỜI NGƯỜI LẠI GIÚP TA

Thời tiết mát dịu mưa nhỏ lắc rắc. Mấy bác bạn vong niên mời ăn phở sáng. 

Thịt gà ngọt, nước phở đậm đà vừa miệng , mấy sợi chỉ lá chanh thái khéo chen cùng lá hành hoa xanh thẫm tỏa hương nhè nhẹ. 

Món phở gà đã ngon càng ngon hơn.

Xong bữa mấy anh em rủ nhau cà phê. Xuất thân là những thày giáo dạy môn xã hội nên câu chuyện của các bác sinh động rộng lớn. Bằng kiến thức cổ kim thu thập tự bao giờ, hai bác có thể bàn đến sự vận động của cỗ máy vĩ đại chạy ra sao từ thuở hồng hoang. 

Đối với tôi họ là những túi khôn hiện hữu trong cuộc sống quanh ta. Mỗi cuộc gặp gỡ đều thu được cái gì đó rất thú vị.

Tầm xế trưa mấy anh em chia tay. Về gần đến nhà nhưng ngại phải đi qua đường tôi gọi một anh xe ôm grab nói cho bác về nhà. 

Anh ấy bảo : 

- Cho cháu ba chục ngàn ( Ba vạn đồng he he )

- Gần thôi mà cháu lấy đắt thế. Tôi từ chối vì công sức của anh bỏ ra không tương xứng với quãng đường và số tiền ấy. 

Đi tiếp vài mét tôi gọi một anh xe máy Xanh SM chạy điện của Hãng Vinfast . Anh cẩn thận tra Google Maps, nói có 300 m thôi bác à. Bác lên cháu đưa về. Tới nơi, tôi chuẩn bị 10 000 đ ( Một vạn đồng ) đưa cho anh ấy , nhưng anh nhất định không lấy, gạt đi : 

- Quãng đường ngắn ấy mà. Thôi cháu không lấy tiền của bác. Chúc bác có nhiều sức khỏe để đi chơi nhé. 

Cảm ơn anh lái xe ôm hiền lành và tốt bụng.

Trong muôn vàn cái bề bộn chưa hoàn hảo của cuộc sống vẫn có những hào quang nho nhỏ lấp lánh, hy vọng vào một tương lai tươi sáng.

Một buổi sáng bổ ích và lí thú trôi qua không vô vị. 

Tết Đoan ngọ - Giết sâu bọ 

NBS 2024

Đang tải lên: Đã tải 65500/2403145 byte lên.

Đang tải lên: Đã tải 371712/380026 byte lên.

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2024

BOM ĐẠN NÓ TRÁNH MÌNH MÌNH SAO TRÁNH ĐƯỢC BOM ĐẠN 2

BOM ĐẠN NÓ TRÁNH MÌNH 

MÌNH SAO TRÁNH ĐƯỢC BOM ĐẠN (2)


Chúng tôi đi B từ tháng 1/1973 bằng xe hai cẳng từ Quảng bình vượt Trường sơn qua Lào sang Campuchia. 

Trên con đường thiên lí trải qua bao biến cố, đã có anh Độ người Mường quê HÒA BÌNH  hy sinh ở sông Sê kông tại Trạm 79 trên đất Lào, khi chưa tới miền Nam.  

Tới 9/1973 biên chế vào đơn vị C6 D2 E207 đóng ở biên giới bên sông Sở thựợng, huyện Hồng ngự, tỉnh Kiến phong.


Vừa chân ướt chân ráo tới đơn vị, tôi được biên chế vào Tiểu đội Hỏa lưc của Đại đội, mang khẩu B41. Anh Tư mọt người cựu binh thì thào mày đừng nhận, mày bắn một quả là địch nó bắn mày chết đấy. Mình lính mới tò te, đã biết cái gì, cứ nhận rồi tính sau.

Ít lâu sau đơn vị bổ sung một người Campuchia tên Ngét Sầm Bách quê tỉnh Cần đan gần Phnom penh.  

Bách cao to khỏe mạnh, da ngăm đen, hay cười, tóc xoăn trông như một bức tượng Apsara được phân cầm B41,  mình cầm AK hai anh em đi cùng một cặp với nhau.

Đi cùng Bách đâm tôi trở nên nhàn nhã, thứ nặng nề Bách giành mang, đào hầm nhanh thoăn thoắt, làm gì cũng gọn gàng khéo léo chỉn chu, mình chỉ le ve phụ việc cho ông Tượng ấy. 

Có một người đồng đội như thế cảm giác ra trận yên tâm biết bao.

Tôi dạy Bách tiếng Việt, Bách dạy tôi tiếng Miên. Trong vòng sáu tháng mình có thể giao tiếp thông thường với người Campuchia, học viết thì khó còn nói thì rất dễ và nhanh.

Trong một lần đánh đồn ( đồn nào không nhớ ) đại đội tôi chốt chặn phòng quân tiếp viện. Hầm của chúng tôi được bố trí hướng tiền tiêu. 

Đêm đến đào hầm xong có nóc đàng hoàng lấy cây ngể xung quanh ngụy trang. Ngể là loại cây mọc hoang xanh tốt thân lá có nhiều lông rất ngứa. Sáng hôm sau khi có nắng chiếu là héo úa, lộ rõ căn hầm trên thảm ngể xanh. 

Đầu giờ chiều thì nghe tiếng động cơ, mấy chiếc xe bọc thép M113 lù lù tiến vào. Trên nóc xe có khẩu trọng liên 12li7 cùng lính đứng lố nhố quan sát. 

Ai đã từng ở Đồng tháp mười đều phải ngán ngẩm loại khí tài chiến tranh này, nó mạnh mẽ và hung hãn. Đạn AK chỉ gãi ngứa bộ giáp hợp kim, nó chỉ sợ B40, B41 thôi.

Cách hầm chúng tôi khoảng gần 200 m thì xe ngừng lại, lính trên nóc xe quan sát và chỉ trỏ. Các hầm của chúng tôi vẫn lặng như tờ, Rồi từng loạt đạn cối cá nhân M79 nổ chát chúa chém từng vạt cây ngể quanh hầm. 

Nếu đạn bắn thẳng thì có thể gác chân chữ ngũ lấy điếu thuốc ra hút, nhưng đây là đạn cầu vồng có thể lọt vào hầm rất lợi hại.

Súng tốt, xạ thủ bắn trong tư thế thoải mái nhưng toàn nổ xung quanh hầm, qủa gần nhất chừng 3-5m chứng tỏ đạn nó tránh mình ra. Thỉnh thoảng chúng tôi phải thò đầu lên quan sát sợ có lính bò vào ném cho quả lựu đạn xuống lỗ thì ngọp hơi ( Tiếng Miên - toi đời) game over.

Đại đội tôi có Tiểu đôi trưởng Mạnh từng cầm hai quả lựu đạn bị ném vào hầm đang xì khói tung ra ngoài mà thoát chết.

Đến khoảng 4-5 giờ chiều có tiếng động cơ rồ lên ầm ĩ, khói đen cả khoảng trời, tưởng xe tiến vào . Khẩu B41 đã đưa lên mép hầm nếu các chú ấy cố tình tiến vào chừng 100 m thì cũng phải ra tay thôi. Ai dè lần lượt các xe lùi ra xa trở về căn cứ vì sợ ban đêm, đồng minh của quân giải phóng.

Tối hẳn, Tiểu đoàn trưởng đi cùng cán bộ Đại đội, Trung đội kiểm tra trận địa. Đến hầm chúng tôi, ông trách sao các cậu lại bố trí hỏa lực đại đội B41 ở đây, lập tức chuyển hầm về gần đại đội thay vào đó là khẩu B40. 

Tình hình biến chuyển rất nhanh, chắc hôm sau quân tiếp viện  sẽ tấn công, xem ra không giữ được chốt, ngay trong đêm lính ta thong thả rút về căn cứ trong sung sướng hân hoan. Cứ ra trận không có nghĩa là phải bắn nhau.

Làm tướng mà nướng quân như nướng chả thì ai mà chả làm tướng được. Biết không giữ được thì lui quân để bảo toàn lực lượng, giành sức cho trận chiến thắng cuối cùng. 

Chỉ huy làm vậy là biết quý trọng sinh mạng binh sĩ, máu người đâu phải nước lã.

*****

Vào chiến trường tham gia một số trận càng thêm thấu hiểu sự nghiệt ngã của chiến tranh. Qua nhiều trận, lớp hi sinh bị thương khá nhiều. Mười mấy tháng cho đến ngày Thống nhất, từ lúc đoàn Lính sinh viên vào, đơn vị bổ sung 6 đợt nữa từ các tỉnh Hà tây, Nam hà, Thanh hóa, Hải hưng.... 

Học hỏi kinh nghiệm từ lớp người đi trước, từ lính trơn tôi được phong làm cán bộ Trung đội, thuộc lớp đầu binh cuối cán . 

Trong chiến đấu, cán bộ Trung đội phải là người đi đầu cho anh em theo. Vừa làm người chiến sĩ vừa theo lớp đàn anh học hỏi tư duy quân sự và phương pháp chỉ huy.

Hôm đó tôi được phân công cùng mấy anh cán bộ Đại đội , Trung đội đi điều nghiên Đồn Cái sơ bên kênh Tân thành để vạch ra phương án tác chiến trình cấp trên. 

Do chiến sự, dân hai bên kênh phải ra ở ngoài cánh đồng. Cây cối mọc um tùm người nọ cách người kia 4-5 m chưa chắc đã nhìn thấy nhau. Cả đoàn 7-8 người im phăng phắc lần mò trong đám cây cỏ bạt ngàn tiến đến gần đồn. 

Các anh bảo : Thôi mày còn mới chưa có kinh nghiệm, hãy ở lại đây để các anh vào trước xem sao. Tôi vâng lệnh, các anh đi rồi, một mình ở lại trống trải quá, thấy cây vú sữa cao bèn trèo lên nhìn về phía đồn và hướng đi của các anh. 

Người mình thì không thấy nhưng nhìn rõ hàng rào thép gai, bờ đất, lán lá cùng lính đi lại trong đồn. Bỗng có một quả đạn M72 ( Loại súng chống tăng của Mĩ bắn xong là vứt ống phóng đi) bay vèo sượt qua cây vú sữa nổ đoành phía sau lưng tôi.  

Quá sợ hãi tôi vội tụt xuồng đất chui vào cái hầm cạnh cây vú sữa. Năm phút sau pháo chụp 105 li từ căn cứ Thăng bình bắn cấp tập khoảng 15 phút hai bên kênh gần đồn, cây cối đổ rạp, nát bươm, lá rách tơi tả.

Chừng một giờ sau các anh tưởng bị lộ mới hớt hải mò ra khi pháo ngừng bắn, mấy anh em không ai bị thương trở về căn cứ an toàn.

Sau đó mới hiểu mục tiêu của quả đạn M72 là kẻ ngồi trên cây vú sữa. Một hành động bất cẩn vô cùng dại dột của mình đã làm hỏng buổi điều nghiên. 

Chỉ có may mắn mới còn về được để viết lại câu chuyện hôm nay. Các anh đi điều nghiên bữa đó nếu đọc được bài viết này thì chúc các anh mạnh khỏe và bình an.

Chiến sự không dừng lại , việc điều nghiên các đồn đối phương để tiến hành chiến đấu lại được lớp lớp chiến binh tiếp tục cho đến ngày Thống nhất non sông.

12/04/2024

NBS

Ánh Xe lội nước M113 trên Đồng tháp mươi


  






 




Tk 14023520648669
chủ tk : Đặng đắc Bằng .

Tại NH Tecombank
hoặc

Sỹ TK 21110000672372
Chủ TK Nguyễn Bá Sỹ .
Ngân hàng Đầu tư và phát triển Việt nam BIDV

Chú Hùng khai cho anh nhé :
Họ tên : Nguyễn Bá Sỹ
Năm sinh : 6/8/1953 Giới tính Nam
Địa chỉ :
ĐKTT : 61 Nguyễn Thái Học , Điện biên Ba đình Hà nội
Chỗ ở hiện nay : Số 53 ngõ 75 đường GP, P Đồng tâm, quận HBT Hà nội
Cấp bậc : Thượng sĩ
Chức vụ: Trung đội phó
Năm nhập ngũ : 13/9/1972
Diện người có công : Nhiễm chất độc da cam
Có tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh tại Miền Tây Nam bộ
Đơn vị C6 D2 E207 QK 8 ( Nay là QK9 )
Số điện thoại : 090 323 5729

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2024

BOM ĐẠN NÓ TRÁNH MÌNH MÌNH SAO TRÁNH ĐƯỢC BOM ĐẠN

BOM ĐẠN NÓ TRÁNH MÌNH 

MÌNH SAO TRÁNH ĐƯỢC BOM ĐẠN


Tháng Tư về, mấy ông Cựu chiến binh ý ới gọi nhau tụ tập nhậu nhẹt, bao kí ức chiến trường gần nửa thế kỉ qua lại hiện ra, vẫn không hề phai nhạt. Họ không kể về cuộc chiến thắng oai hùng mà ôn lại những tiểu tiết của nó.

Báu, Long , Lương đều là lính Bắc cùng đơn vị quân giải phóng đóng quân ở vùng căn cứ giáp ranh lính cộng hòa gần lộ Ba Dừa Mĩ Tho.

Một hôm trời nắng đẹp, không phải ra trận đánh đấm mà  tiểu đội lại chả có gì ăn với cơm. Báu bảo Long đi cùng ra đồng giăng lưới bắt cá. Long vốn hiềm khích với Báu từ lâu, tỏ ra khó chịu dùng dằng không muốn đi. 

Quân Giải phóng là đội quân "Số Một " thế giới. Quần áo màu sắc khác nhau, giầy dép mỗi ông một kiểu. Xông pha trận mạc mà đầu chỉ mang chiếc mũ vải mỏng tang "chẳng làm đau một chiếc lá trên cành", không có tác dụng bảo hộ. Lương không có chỉ được chút phụ cấp tượng trưng.  Ở căn cứ thì chặt cây cỏ làm lều lán để ở, có đất thì trồng sắn trồng rau ra đồng giăng câu đặt lợp bắt tôm cá thêm vào bữa ăn còn thiếu thốn.... Ấy vậy mà khi có lệnh xông lên thì ào ào như thác đổ. He he.

Thấy Long không đi , Báu bèn bảo Lương đi cùng bắt cá. Cả hai đi chừng gần cây số bỗng nghe tiếng đạn pháo rít ngang đầu ghê rợn rồi nổ chụp vào chỗ đơn vị đóng quân. Rồi mọi thứ im ắng trở lại, gió hiu hiu thổi cùng mây vẩn vơ bay. 

Ở chiến trường các anh đi trước bảo rằng đó là loạt "pháo đĩ". Các em Thiên nga phương hoàng xinh tươi vào đơn vị pháo thăm thú chơi bời hứng lên xin giật cò loạt pháo đã xác định tọa độ bắn. Thế là tai họa ập đến chứ có trận đánh nào đâu.

Hai ông Báu Lương bỏ bắt cá chạy thục mạng về. Đến nơi thấy Long bị thương lòi ruột ra ngoài vì không kịp ra hầm, kêu đau thảm thiết. 

Những tiếng gọi cuối cùng của Long trước khi hi sinh là "U ơi con đau quá con chết mất". Đồng đội không kịp cấp cứu, Long đã ra đi mãi mãi. Họ làm các thủ tục chôn cất liệt sĩ nơi chiến trường.

Người xưa có câu : Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi (Xưa nay chinh chiến mấy ai trở về ). 

30/04/1975 Chiến tranh chấm dứt, Lương cùng nhiều đồng đội trở về tiếp tục học hành, anh không bao giờ quên Long , coi Long đã chết thay mình như ơn cứu mạng.

Lương quyết định cùng Hàm lặn lội tìm kiếm về quê Long ở Hải dương để kể lại giây phút lâm chung và nơi chôn cất người đồng đội xấu số cho gia đình biết. Rồi khi nào đó có điều kiện thì vào Mĩ tho mà mang hài cốt Long về quê hương.

Hàm người Hàng Đường, đẹp trai thư sinh nhất tiểu đoàn bị đạn M79 lia gần hết răng lúc đó móm mém như ông già 80. Anh em vẫn hay đùa tên là Hàm lại mất hàm. Hai anh em được gia đình đón tiếp trọng thị khi được biết câu chuyện trước lúc hi sinh của người con gia đình. 

Phút chia tay bin rịn gia đình cảm ơn người đồng đội đã đến thăm lại còn đưa cả cụ thân sinh đi cùng. Lương phải đính chính rằng bao nhiêu cái đẹp trai Hàm đã để lại nơi chiến trường may măn trở về với thân hình gày gò già nua như thế. Họ cùng là đồng đội của anh Long ngày xưa.




Ảnh : Gặp gỡ tháng Tư 

NBS

8/4/2024

 



Thứ Ba, 6 tháng 2, 2024

ĂN CÁI NÀY LÀ ĐI ỈA ĐẤY

 ĂN CÁI NÀY LÀ ĐI ỈA ĐẤY


Những ngày giáp Tết này cách nay đã mấy mươi năm, lũ trẻ con chúng tôi phải xa cha mẹ, ở cùng với bà nội nơi vùng quê sơ tan do chiến tranh lan rộng. 

Mùa Xuân đang về , những cơn gió lạnh vẫn thoang thoảng nhưng không rét buốt mà đã mang đến hơi mát của đất trời lúc Xuân sang.

Không khí  chuẩn bị Tết của bà con lối xóm chộn rộn lắm. Nhà nhà chung đụng thịt lợn, tiếng lợn kêu eng éc vang động làng quê. Có nhà đã gói bánh chưng xong, nổi lửa luộc bánh . Mùi hương nếp mới thơm thoang thoảng thật là hấp dẫn.

Mấy bà cháu cũng gĩa giò lụa, rửa lá, vo gạo, đãi đậu,  như ai . Mấy cậu thiếu niên cùng bà giã thịt , chày to cối lớn nặng ơi là nặng, mệt mỏi nhưng rất khoái chí. Giã xong để bà gói lá chuối .

 Cái giò to hơn bắp chân được bà lấy sợi rơm đo chu vi xem dài bao nhiêu rồi chuyển sang hai que hương. Khi nồi giò bắt đầu sôi thì châm hương . Cây hương cháy hết chiều dài chu vi thì bà nội vớt cây giò, ném ra sân . Cây giò nảy tưng tưng bà nói : 

- Giò năm nay nảy đẹp là không bã, giò nhà mình làm sẽ rất ngon .

Quả đúng như vậy , giò thật là ngon. 

Các kinh nghiệm cuộc sống vẫn luôn được bảo tồn trong dân gian là thế.

Nồi đậu xanh nấu cũng đã chín. Bà mang lên nhà chia ra nắm theo từng nắm để gói bánh chưng. Lũ trẻ ngồi xung quanh cái nia chăm chú xem với các cặp mắt hau háu thèm thuồng. 

Bọn chúng nhặt những phần đậu vãi ra xung quanh bỏ ngay vào mồm chén ngon lành mà không đợi bánh chưng sẽ chín vào ngày mai.

Thấy vậy bà nói : 

- Ăn thế là đi ỉa đấy.

Các đôi tay dừng ngay lại vì sợ bệnh đau bụng.

Nhiều năm sau , bà nội của chúng tôi đã ra người thiên cổ. Lũ trẻ ngày xưa đã lên ông lên bà cả. Mọi người đều hiểu rằng bà nội không nỡ mắng lũ cháu đang tuổi ăn tuổi lớn háu ăn nên phải dùng câu nói ấy.

Ăn vào cái gì mà chẳng đi ỉa, he he. 

Một thời khốn khó và đầy kỉ niệm. 

NBS

06/02/2024

27 Tết Giáp Thìn





Thứ Ba, 16 tháng 1, 2024

HỘI DA CAM

THAM LUẬN VỀ HỘI DA CAM

Kính thưa các vị lãnh đạo quận Ba đình , lãnh đạo phường Điện biên 

Kính thưa các vị khách quí cùng các  ông bà, anh chị em, đồng đội tham dự buổi tổng kết .... hôm nay.

Trước hết tôi tán thành bản tổng kết năm 2023 và phương hướng công tác năm 2024 về những hoạt động của Chi hội các nạn nhân chất độc da cam phường Điện biên do đồng chi Chủ tịch chi hội trình bày.

Tôi xin bày tỏ sự đồng tình, sự cảm ơn về những hoạt động có ý nghĩa đó. 

Chúng ta vẫn còn nhớ , trong giai đoạn rất căng thẳng của dịch covid mấy năm trước và trong điều kiện còn khó khăn của nền kinh tế nói chung năm qua, vào các dịp lễ tết, kỉ niệm ngày thương binh liệt sĩ , chất độc da cam Hội chúng ta vẫn luôn quan tâm chia sẻ giúp đỡ các thành viên của mình qua những hành động thiết thực về vật chất, tinh thần. 

Đó là những bao gạo, gói mì chính, chai dầu ăn, túi thuốc bổ hay vài trăm bạc đưa đến tận tay người thụ hưởng một cách ân cần.

Tuy là những món quà nho nhỏ nhưng có ý nghĩa to lớn động viên kịp thời, giúp đỡ đời sống của các hội viên trong lúc thiếu thốn khó khăn. 

Tôi nhận thấy đó không phải là vật chất thông thường mà chính là sự ăn ở tình nghĩa, có trước có sau của các cấp Đảng bộ chính quyền địa phương cùng Hội ta giành cho người có công , những người thương bệnh binh, gia đình liệt sĩ, Hội viên nhiễm chất độc da cam; những người đã hiến dâng một phần tuổi thanh xuân tươi đẹp cho công cuộc vĩ đại bảo vệ tổ quốc và thống nhất nước nhà.

Một lần nữa xin trân trọng cảm ơn sự tri ân đó.

Nhân đây tôi cũng có một góp ý nhỏ cho hoạt động của chi hội chúng ta . 

Chiến tranh đã lùi xa mấy chục năm trời, đến nay đa phần hội viên của Hội chúng ta đều  thuộc lớp người cao tuổi, việc đi lại có khó khăn hơn nhưng không vì thế mà giảm nhu cầu thông tin về các hoạt động của hội. 

Rất may mắn con người hiện nay không phải đi ra ngoài đến gặp trực tiếp mà vẫn giao lưu gắn kết được với nhau nhờ mạng internet phủ khắp các tỉnh thành.

 Tôi nghĩ rằng ai cũng đều có số điện thoại cá nhân, các bác có thể tự làm hay nhờ con cháu mở tài khoản Zalo cho mình. 

Từ đó thành lập Nhóm các nạn nhân chất độc da cam của phường hoặc các nhóm khác như Tổ Đảng , Cựu CB, Người cao tuổi ...vv.. để nhận được thông tin một cách nhanh chóng , tiện lợi mà miễn phí. 

Hiện nay trên nền tảng Zalo đã thành lập Nhóm nạn nhân chất độc da cam của phường Điện biên. 

Chỉ một tin nhắn của người có trách nhiệm hoặc cán bộ chuyên trách phường là tất cả mọi thành viên trong nhóm đều nắm được thông tin. 

Không phải mất công gọi điện hay đi gửi giấy mời tốn công sức thời gian. 

Tiếc rằng số lượng người tham gia chưa đầy đủ nên hiệu qủa truyền đạt thông tin chưa cao vẫn phải sử dụng cách thức xưa cũ thủ công. 

Mong các bác sau đây cùng nhau tạo tài khoản zalo cá nhân, kết bạn với nhau để tham gia vào làm thành viên của nhóm. 

Các thành viên của Hội ta cứ thử làm sẽ thấy rất dễ dàng, thuận lợi nhiều mặt 

Đồng thời với việc đó, các cấp chính quyền cùng công an phường đang phối hợp chuẩn bị chi trả các khoản trợ cấp hàng tháng vào các tài khoản cá nhân giúp chúng ta đỡ phải hỏi han đi lại nhiều. 

Công nghệ thông tin đã mang lại rất nhiều tiện ích,  giảm các hoạt động hành chính sự vụ, giành thời gian cho các công chức phường làm các việc khác có ích lợi, bớt sức lực mà hiệu quả hơn . 

Đó cũng chính là sự quan tâm giúp đỡ của Đảng bộ chính quyền cho mỗi thành viên hội chúng ta.

Cuối cùng tôi xin kính chúc Hội nghị thành công, kính chúc các quí vị đại biểu , các vị khách qúi cùng toàn thể thành viên Hội chúng ta mạnh khỏe vui vẻ và bình an.

Xin trân trọng cảm ơn