Chuyện chó
Toàn cảnh Ban QLDA |
Đang ở trong phố thị sầm uất tiện nghi đầy đủ ra công tác nơi đây ban đầu cũng khó khăn. Mùa nắng thì nóng từ sáng sớm đến chiều muộn, mùa đông gió lộng tứ bề.
Màm non |
Rồi anh em trồng ớt, chuối, bí ngô...mùa thu hoạch ớt nhà ăn tập thể và các gia đình dùng thoải mái mà không hết. Chiều chiều tưới rau xới đất dãy cỏ cũng vui vẻ phết.
Vườn cải |
Đến kỳ vườn cải cũng nở hoa vàng rực rỡ. |
Trước đấy khi bàn giao công trình cho Ban QLDA nhà thầu có để lại một cô chó cái tên John đang đến tuổi cập kê mà không nỡ thịt đi. Chó cái nhưng đặt tên tây là John: John là tên con trai, đáng ra phải đặt là Jenny mới đúng nữ tính.
Trước kia dân gian hay đặt tên chó theo màu lông là Vàng, là Mực, là Gấu....Đến hồi kháng chiến chó nuôi đều lấy tên Tổng thống Mỹ mà đặt, nào là Johnson, Nixson khi nào chó có hỗn không vừa ý chủ cứ réo Tổng thống người ta ra mà chửi.
Ấy là theo tục lệ Việt nam còn bên Tư bản giãy chết thì thích ai yêu ai mới lấy tên người đó đặt cho con cún nhà mình. Quan hệ giữa Người và chó của họ rất khăng khít, yêu chó quí chó như người thân trong nhà.
Tận mắt tôi đã chứng kiến một cô người nước ngoài ở Việt nam mấy năm, nói sõi tiếng Việt nuôi một con chó Ta. Bỗng một hôm chó đi đâu mất, cô hớt hải đi tìm. Gặp mấy anh ngồi quán nước vỉa hè, cô hỏi:
- Các anh có thấy con chó nhỏ màu vàng của tôi tên là ....chạy qua đây không?
- Không thấy con chó nào cả.
Mấy thanh niên trả lời bâng quơ. Cô nhẫn nại bước đi. Một tiếng nói với theo:
- Ra Nhật tân* rồi.
Bỗng cô gái bật khóc tức tưởi, như được tin cha mẹ cô chết vậy. Không ngoái lại cô dấn bước về phía trước với đôi mắt đẫm lệ tìm kiếm, hy vọng gặp lại chú chó đáng yêu của mình.
Không khí đám thanh niên trầm hẳn lại vì hành động không phải của mình, một trò đùa không đúng lúc.
Ngược lại con chó cũng quý chủ vô cùng, một người Nhật tên là Ueno , giáo sư thuộc khoa nông nghiệp trường Đại học Tokyo hàng ngày đến trường Đại học bằng tàu điện ngầm. Từ nhà giáo sư đến ga ga Shibuya chừng vài cây số, hàng ngày Con chó Hachiko của ông đưa tiễn ông đến tận cửa ga, chiều đúng giờ chó lại đến đón chủ về nhà bất kể mưa, nắng, tuyết rơi, sớm muộn.
Cuộc đưa đón bình thường được khoảng hơn hai mươi năm.
Hachiko là 1 chú chó nhỏ ,lông trắng chào đời vào tháng 11 năm 1923 ở nông trại gần thành phố Odate, tỉnh Akita, Nhật Bản. Năm 1924, Hidesaburo Ueno , giáo sư thuộc khoa nông nghiệp trường Đại học Tokyo, đã mua và đưa Hachi (tên thân mật của Hachiko) tới Tokyo (lúc này Hachiko vừa tròn 2 tháng tuổi)
Một ngày kia, giáo sư đột quỵ tại trường không bao giờ về nhà nữa. Con chó trung thành vẫn đến cửa ga chờ người chủ. Chờ mãi chờ mãi mà vẫn không thấy chủ về. Mọi người thương hại mang đồ ăn đến, chú vẫn phủ phục nhẫn nại không động đến chút nào. Rồi chú cũng qua đời vì đói rét.
Hachiko lúc 2 tháng tuổi |
Khi hòa bình Chính quyền địa phương quyết định khôi phục tượng chú chó tại nơi cũ.
Ngày nay ai qua Nhật bản vẫn có thể thấy bức tượng của chú chó trung thành.
Biểu tượng của lòng trung thành |
Xin xem thêm: Bài điễn văn hay nhất về chó mọi thời đại
Người Việt nam, người Hàn quốc xứ châu Á nhà mình cũng rất yêu chó, giống chó Việt nam cũng rất trung thành. Ai đã đọc Nam Cao đều nhớ đoạn tả tình cảm của chủ nuôi với con chó mà ông âu yếm gọi là Cậu Vàng.
Ở nông thôn ngày trước có người nuôi chó chuyên đi bắt chuột. Khi chiến đấu quây bắt thì chủ đào đào bới bới hò hét chỉ huy, chó thì chạy vòng quanh hỗ trợ sủa vang cánh đồng rất nhộn nhịp. Khi có thành quả chủ tớ ngồi ăn cạnh nhau như cha con hay bè bạn.
Nhà tôi có nuôi chó có khi đi vắng mấy năm về nhưng chó vẫn nhận ra người cũ vẫy đuôi mừng rối rít. Nhà chủ gia cảnh thế nào nó không cần biết, khi chủ cáu tiết đánh mắng thì then lét cúi gằm mặt chịu trận nhưng nếu đổi thái độ gọi lại âu yếm thì nhẩy lên tưng tưng sung sướng ngoáy đuôi mừng rỡ vì theo quan niệm của nó thì chủ không bao giờ có lỗi.
Người Việt nam, Hàn quốc và không biết có xứ nào nữa cũng coi thịt chó là một món khoái khẩu quốc hồn quốc túy. Vào một ngày đẹp trời lành lạnh đám thanh niên hứng lên thì không chừng có chú chó nào đó có thể lên thớt.
Cũng phải thôi ở trong một đất nước còn nghèo nàn, kinh tế nông nghiệp là chủ đạo, người nông dân bao đời tự sản tự tự tiêu thì việc nuôi một con vật và chén thịt nó là câu chuyện đương nhiên.
Nhưng con chó lại thông minh hơn nhiều vật nuôi trong nhà nên nhiều người nuôi không nỡ đem ra làm thịt. Để không quá nhẫn tâm có khi dùng biện pháp trao đổi với người khác hay đem ra chợ bán đi mua một con khác về xử lý.
Lại nói về con John, có con chó quấn quýt quanh nhà anh em cũng rất vui, hơn nữa trong đêm tối nếu có người lạ vào chó cũng đánh tiếng cho mọi người. Bọn trộm vặt cũng bớt lảng vảng.
Rồi John cũng có chồng, sau khi mang thai được mấy tháng John sinh hạ được đàn chó 5 con bụ bẫm kháu khỉnh. Nhờ có ăn uống tốt và đủ chất chó mẹ rất nhiều sữa, đàn con lớn nhanh như thổi. Nhiều người đánh tiếng xin mua chó giống. Đất ở đây chắc lành nuôi con gì trồng cây gì cũng đạt kết quả không tệ.
Các chú chó con mau lớn lần lượt xa mẹ đi đến nhà mới. Anh em để lại một con chó cái con nhanh nhẹn giống mẹ có màu lông vàng như màu lông bò đặt tên là Vàng làm giống làm má.
Tuy nhiên tại vùng giáp ranh này có những đám thanh niên vô công dồi nghề hay đi ăn trộm chó để bán cho bọn thịt chó. anh em cũng biết nên đề phòng cẩn thận. Mỗi khi chó ra ngoài đều để mắt coi chừng, chủ đi thì xích lại cho chắc ăn. Không ngờ trong thời khắc bất cẩn John đã bị bọn xấu bắt đi mất.
Thật đúng là một tệ nạn.
Ở Nghệ an đã có bọn trộm chó bị dân vây đốt xe máy đánh hội đồng đến chết. Sự tức giận của đám đông không kiềm chế đã dẫn đến cái chết tức tưởi của chú trộm vặt thật thảm thương. Hành động dại dột nông nổi đã nhận được kết quả đáng tiếc.
Biết như vậy anh em càng chú ý bảo vệ Vàng. Vàng thuộc giống chó dăm của Việt nam, thân hình nhỏ chắc và nhanh nhẹn. Vàng lớn trông thấy, nhiều chú chó xung quanh đến tỏ tình. Vàng không chối từ chàng nào cả mà tiếp tất, cuộc mây mưa kéo dài mấy ngày.
Vài tháng sau Vàng nhảy ổ, với thân hình nho nhỏ anh em đoán chừng được 4 đến 5 con. Cuộc chuyển dạ từ 7 giờ sáng đến tận 5 giờ chiều với sư giúp sức nhiệt tình của mấy chú bảo vệ 11 chú chó con ra đời.
Mẹ tròn con vuông.
Mẹ con |
Một buổi sáng sớm, Vàng để con trong chuồng ra ngoài vệ sinh. Bình thường chỉ 5-7 phút là có mặt chăm con, hôm đó gần nửa tiếng mà chưa về. Biết là có chuyện mấy anh em bảo vệ túa đi tìm chó mẹ.
Chó con chờ sữa |
Nếu gặp Vàng sẽ xin chuộc lại để cứu đàn con. Nói tình cảnh của Vàng cho họ ngừng tay lại. Lũ ngợm bắt Vàng có biết Vàng đang nuôi con không ?
Đến đâu anh em cũng chỉ nhận được cái lắc đầu ái ngại. Tai họa đã đổ ập xuống mẹ con nhà Vàng.
"Mẹ" bất đắc dĩ |
Thiếu sữa mẹ đàn chó lông mượt mà hôm nào trông như đàn chuột ướt. Vài hôm lại có con suy sụp mà chết, lần lượt mười con chó xấu xố không được hưởng ân huệ Sự sống của Tạo hóa.
Điếc đã lớn |
Điếc và Mướp |
Mướp |
"Mẹ" và con |
Chú thích: * Nhật tân là nơi hàng quán thịt chó tập trung, gần Tây hồ Hà nội
Nguyễn Bá Sỹ 18-01-2013
nhà thơ Trần Đăng Khoa, lúc còn bé (11 tuồi ) đã viết bài thơ SAO KHÔNG VỀ VÀNG ƠI, con chó vàng nhà Khoa, sau trận bom mỹ, vành đã chết (hoặc di mất do sơ tiềng nổ)Thương chó, nhà thjo7 tí hon Trần Đăng Khoa đã viết thơ về con Vàng.
Trả lờiXóamời các ban nghe bài hát theo dường link dưới
[FLASH]http://www.nhaccuatui.com/m/wYY7IKqKlB[/FLASH]
SAO KHÔNG VỀ VÀNG ƠI - Thơ Trần Đăng Khoa
Tao đi học về nhà
Là mày chạy xồ ra
Đầu tiên mày rối rít
Cái đuôi mừng ngoáy tít
Rồi mày lắc cái đầu
Khịt khịt mũi, rung râu
Rồi mày nhún chân sau
Chân trước chồm, mày bắt
Bắt tay tao rất chặt
Thế là mày tất bật
Đưa vội tao vào nhà
Dù tao đi đâu xa
Cũng nhớ mày lắm đấy
Hôm nay tao bỗng thấy
Cái cổng rộng thế này!
Vì không thấy bóng mày
Nằm chờ tao trước cửa
Không nghe tiếng mày sủa
Như những buổi trưa nào
Không thấy mày đón tao
Cái đuôi vàng ngoáy tít
Cái mũi đen khịt khịt
Mày không bắt tay tao
Tay tao buồn làm sao!
Sao không về hả chó?
Nghe bom thằng Mỹ nổ
Mày bỏ chạy đi đâu?
Tao chờ mày đã lâu
Cơm phần mày để cửa
Sao không về hả chó?
Tao nhớ mày lắm đó
Vàng ơi là Vàng ơi!
1967
Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hóa dân tộc, 1999