Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2009

Ý chí Quốc hội

Hình ảnh
17/06/2009 10:49 (GMT + 7) (TuanVietNam)- "Dù hiểu vai trò Quốc hội to lớn như thế nào, cố gắng nỗ lực đến đâu, đại đa số cá nhân đại biểu Quốc hội nước ta vẫn đang bị giới hạn trong chức năng thảo luận và biểu quyết cái đã soạn thảo!"- TS. Nguyễn Sĩ Phương. Dư âm về phiên chất vấn, trả lời chất vấn của đại biểu Quốc hội và các thành viên Chính phủ về những vấn đề quan trọng của đất nước vẫn còn nguyên tính thời sự. Chất vấn dù gì thì gì, cũng chỉ là phương tiện, điều tối quan trọng và ý nghĩa nhất nằm ở hiệu lực của nó đối với quốc sách đang được bàn thảo. Câu chuyện khai thác tài nguyên, sử dụng đất đai, nguồn lực vẫn là những trăn trở, băn khoăn. Đáp ứng yêu cầu của độc giả, và để đảm bảo thông tin đa chiều, Tuần Việt Nam xin giới thiệu bài viết của TS. Nguyễn Sĩ Phương gửi về từ Leipzig (Cộng hoà liên bang Đức). Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả. Dư âm Chất vấn của đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc với Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng xung quanh dự án Bô-xít Tâ...

Dinh TRA

Hình ảnh
Một đạo luật cần cho người dân, báo chí và chính quyềnMột đạo luật cần cho người dân, báo chí và chính quyền "Mắc kẹt" giữa những nền văn hóa 08:05' 15/04/2009 (GMT+7) Nói chung người VN đã đi nước ngoài học tập, công tác hoặc sinh sống họ sẽ bị hai lần sốc văn hóa. Lần đầu tiên sốc khi từ VN ra nước ngoài và lần thứ hai là khi trở về sau 5-6 -10 năm. Họ phải thích nghi lại với nền văn hóa VN. (Tiến sỹ Khuất Thu Hồng, đồng Viện trưởng Viện nghiên cứu phát triển xã hội) Một đám cưới giữa cô dâu "Ta" và chú rể "Tây" ở Mỹ được cử hành theo nghi thức Việt. Ảnh do bạn đọc Ái Phương gửi cho Vietnamnet. Đất khách đúng là đất của…khách Có những môi trường thực sự xa lạ và khắc nghiệt đối với những người Việt. Nhiều vấn đề mà người Việt trên thế giới phải đối mặt, từ sự phân biệt đối xử đến rào cản ngôn ngữ, sự thiếu thông tin… “Tôi nhớ một chuyện rất buồn về người bạn của tôi. Anh sống ở một nước châu Âu. Có lần a...

Sống như mình muốn

Hôm nay đọc được một bài phỏng vấn rất hay của ông Dương Trung Quốc. Vì cũng ham đọc sử nên đã từ lâu, tôi cũng hay theo dõi những bài viết và ý kiến của ông, và nói chung là đồng tình với ông trong cách nhìn nhiều vấn đề. Tôi có nguyên bộ tạp chí Xưa và Nay do ông làm biên tập. Rất thích. Thú thật, đọc bài phỏng vấn này tôi thấy tôi và ông (tôi còn trẻ hơn ông) có cùng “triết lí” sống quá. Vậy xin phép tác giả Ngọc Kha và Hoàng Đình cho tôi “chôm” về trang blog của tôi để tham khảo sau này. Đây là những câu rất hợp với tôi, đọc mà cứ như là nhạc vào tai: “Nghề sử tạo cho mình vốn sống, vốn sống của chính mình và vốn sống của người khác. Nó làm cho mình có một cái nhìn bình thản, nhất là khi mình ngày càng có tuổi. Bình thản là vì người ta thấy mọi cái xảy ra nó đều có lý của nó. Người ta có thể so sánh chuyện này với chuyện kia đã từng xảy ra, hay lặp lại, hay số phận của con người này với người kia có thể lên đến đỉnh cao của vinh quang vẫn có thể bị rơi xuống đáy vực thất bại, tất c...

Phản ứng trước sự lộng hành của Trung Quốc ở biển Đông

Đáng lẽ dành chỗ để nói chuyện cúm H1N1, nhưng đọc phản ứng của Phi Luật Tân và Việt Nam trước sự lưu manh của Trung Quốc ở biển Đông, tôi càng nghĩ nhận xét về sự hèn hạ của phản ứng từ phía Việt Nam là có lí. Xin trích nguyên văn trên Tuần Việt Nam nhấn mạnh để thấy được sự khác biệt giữa Việt Nam và Phi Luật Tân: Dưới tựa đề "Philippines bác lệnh cấm đánh cá của Trung Quốc", bài báo cho biết Bộ trưởng Quốc phòng của Phi Luật Tân Orlando Marcado tuyên bố thẳng thừng: "Chúng tôi đang đánh bắt cá trong vùng lãnh hải của chúng tôi ... Họ mới là người xâm phạm lãnh thổ chúng tôi". Còn Việt Nam nói gì? Phản ứng trước lệnh cấm ngư dân Việt Nam đánh bắt cá trên vùng biển thuộc chủ quyền lãnh thổ, mới đây, Bộ Ngoại giao Việt Nam đã "đề nghị phía Trung Quốc không có các hoạt động cản trở hoạt động bình thường của ngư dân Việt Nam". Bọn lưu manh chúng xâm phạm mình, mà mình "đề nghị"? Nếu không là hèn thì không biết ngữ vựng tiếng Việt còn chữ nào để nói...

Ai nuôi Nhà nước?

Ngày 10.06.2009 Giờ 14:50 Ai nuôi Nhà nước? SGTT - Đánh thuế trực tiếp để người tiêu dùng cảm nhận được đồng tiền thuế của mình là để nuôi Nhà nước và đáp ứng yêu cầu: “Xây dựng một xã hội dân chủ, trong đó cán bộ, đảng viên và công chức phải thực sự là công bộc của nhân dân”(*) Trong một dịp đi họp ở Mỹ cách đây trên 10 năm, tôi đến một cửa hàng mua đôi giày da. Sau khi chọn và đi thử một đôi có giá 96USD, tôi trả tiền bằng tờ bạc 100USD. Người bán hàng nói còn thiếu, tôi chỉ vào biển ghi giá thì được giải thích là giá này còn phải cộng thêm 10% thuế mà người tiêu dùng đóng cho Nhà nước. Sang Canada, tôi cũng thấy cách tính thuế tương tự đối với hàng hóa và dịch vụ. Tôi nêu vấn đề với các chuyên gia kinh tế sở tại: Ở Việt Nam, thuế hàng hóa được thu ngay khi hàng xuất xưởng và được gọi là thuế gián thu (thu gián tiếp) vì thu từ doanh nghiệp sản xuất hàng nhưng thực chất tiền thuế ấy đánh vào người tiêu dùng. Thay vì thu rải rác khi có người mua hàng, nay thu gọn một nơi, một lúc khi h...

Từ Xinhgapo nhìn về

Hình ảnh
Chùm ký sự của Nguyễn Hiếu ( 6/3/2009 11:06:13 AM ) Do công việc nên tôi có may mắn vài ba lần ra nước ngoài học tập và công tác. Sau một, hai chuyến đầu tiên tôi cũng chai dần sự cảm phục, ngạc nhiên trước sự văn minh của các thành phố xứ người để mỗi lần đi tôi đều tâm niệm một điều. Đất nứơc ta vẫn nghèo, còn vất vả, còn bừa bộn, nhốn nháo. Trình độ quản lý kinh tế và xã hội còn thấp nên người dân còn chưa được sống đúng như mong muốn … Thôi thì đành phải thông cảm, dáng mà sống trong một bầu không khí mà mỗi sáng tỉnh dậy đều nghe thấy thông báo về tăng giá, sự thở than của vợ con về đời sống ngày càng khó khăn vì đất đỏ, những vụ tai nạn giao thông, và tệ nạn xã hội xẩy ra như cơm bữa. Đất nước này dù thế nào đi chăng nữa vẫn là quê hương mình. Đất nước như cha mẹ chẳng ai có thể chọn lựa, đổi thay … Tình yêu lớn lao ngấm đọng trong tôi dường như là một sự bào chữa liên tục nơi thầm kín của tâm hồn mình trước mọi điều day dứt. Có cái gì ? Đúng là có cái gì Đấy đ...

Từ Xinhgapo nhìn về

Chùm ký sự của Nguyễn Hiếu ( 6/3/2009 11:06:13 AM ) Do công việc nên tôi có may mắn vài ba lần ra nước ngoài học tập và công tác. Sau một, hai chuyến đầu tiên tôi cũng chai dần sự cảm phục, ngạc nhiên trước sự văn minh của các thành phố xứ người để mỗi lần đi tôi đều tâm niệm một điều. Đất nứơc ta vẫn nghèo, còn vất vả, còn bừa bộn, nhốn nháo. Trình độ quản lý kinh tế và xã hội còn thấp nên người dân còn chưa được sống đúng như mong muốn … Thôi thì đành phải thông cảm, dáng mà sống trong một bầu không khí mà mỗi sáng tỉnh dậy đều nghe thấy thông báo về tăng giá, sự thở than của vợ con về đời sống ngày càng khó khăn vì đất đỏ, những vụ tai nạn giao thông, và tệ nạn xã hội xẩy ra như cơm bữa. Đất nước này dù thế nào đi chăng nữa vẫn là quê hương mình. Đất nước như cha mẹ chẳng ai có thể chọn lựa, đổi thay … Tình yêu lớn lao ngấm đọng trong tôi dường như là một sự bào chữa liên tục nơi thầm kín của tâm hồn mình trước mọi điều day dứt. Có cái gì ? Đúng là có cái gì Đấy đ...