Người Việt mình có một đặc tính là tiết kiệm.
Chuyện trên mạng xin đưa về để học và chia xẻ. Nhưng cái sự tiết kiệm quá đáng của người Việt nhiều khi đẩy họ vào một lối sống tạm bợ và “rẻ”. Ngay cả khi họ đi làm, có tiền rồi vẫn cứ giữ một lối sống tạm bợ. Hôm nay là ngày nghĩ lễ lao động, mình lên café uptown làm một số việc. Anh bạn alo. Mình bảo, bác qua PJ đi, em đang ở đó. Chuyện vòng vo rồi đến chuyện bạn gái. Hôm nay mình đã phải thẳng tuột: em cũng sắp đi xa rồi, chúng ta nói chuyện với nhau như 2 thằng đàn ông nhé và em hy vọng bác đừng tự ái. Là em thì việc đầu tiên là em dọn sạch đồ trong cái bếp nhà bác, ném hết chúng vào sọt rác, quẳng hết đồ ở cái phòng khách, phòng ngủ đi, rồi đi mua đồ mới, thậm chí là đồ sử dụng rồi cũng được nhưng đúng bộ, match nhau và nhìn được. Ngày xưa Bác đi làm, có tiền rồi mà sống tạm bợ thế này thì không nên. Quy tắc của em là đừng để người khác thương hại mình. Nếu em là con gái, đến chơi nhà bác mà nhìn thấy cái nhà nó úi sùi và thiếu organize thế...