Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 9 10, 2010

Tắt lửa tối đèn có ai?

Nguyễn Chí Thành  Thời báo Kinh tế Việt Nam   Nhiều người bảo, Tết bây giờ nhạt hơn trước. Dẫu ăn ngon, mặc đẹp hơn. Cái sự háo hức, vui như Tết cũng nhạt hẳn. Có thật mọi thứ đều nhạt đi?  Tình người là “muối đời” mặn nhất. Muối mà còn nhạt thì biết lấy gì bỏ vào cho mặn? Hay là đã qua thời, thiếu đủ mọi thứ, người ta phải tựa vào nhau, xích lại gần nhau? Nay thì no và ấm, xóm giềng hoá thừa. Tắt lửa đã có bếp ga, bếp điện. Tối đèn thì có đèn xạc. Bước sang thời “Đèn nhà ai nhà nấy rạng” rồi sao?   Tôi nhớ, cách đây hơn hai chục năm, nơi tôi ở gọi là xóm “cấp bốn”. Mái lợp ngói, nhiều chỗ vá víu giấy dầu. Mưa rào là dột tứ tung phải hứng xô thùng, nồi chậu. Mùa hè hầm hập như hoả lò. Xóm cấp bốn nhưng dân “cấp cao”. Toàn nghệ sĩ, nhạc sĩ, ca sĩ, nhà thơ, nhà báo và nhà giáo. Nhà nọ ngăn nhà kia qua vách cót ép. Đố ai ăn giấu, ăn diếm được.  Trẻ khóc, vợ chồng thủ thỉ giữa đêm khuya nghe như sát bên tai. Sống tập thể, chen chúc mãi hoá quen. Sống khép kín,...

Người Việt mình có một đặc tính là tiết kiệm.

Hình ảnh
    Nhưng cái sự tiết kiệm quá đáng của người Việt nhiều khi đẩy họ vào một lối sống tạm bợ và “rẻ”. Ngay cả khi họ đi làm, có tiền rồi vẫn cứ giữ một lối sống tạm bợ. Hôm nay là ngày nghĩ lễ lao động, mình lên café uptown làm một số việc.  Anh bạn alo. Mình bảo, bác qua PJ đi, em đang ở đó. Chuyện vòng vo rồi đến chuyện bạn gái. Hôm nay mình đã phải thẳng tuột: em cũng sắp đi xa rồi, chúng ta nói chuyện với nhau như 2 thằng đàn ông nhé và em hy vọng bác đừng tự ái. Là em thì việc đầu tiên là em dọn sạch đồ trong cái bếp nhà bác, ném hết chúng vào sọt rác, quẳng hết đồ ở cái phòng khách, phòng ngủ đi, rồi đi mua đồ mới, thậm chí là đồ sử dụng rồi cũng được nhưng đúng bộ, match nhau và nhìn được.  Bác đi làm, có tiền rồi mà sống tạm bợ thế này thì không nên. Quy tắc của em là đừng để người khác thương hại mình. Nếu em là con gái, đến chơi nhà bác mà nhìn thấy cái nhà nó úi sùi và thiếu organize thế kia là em sẽ hết ấn tượng; em không thấy sự thoáng đãng cần thiết ở...

Muốn thay đổi vận mệnh dân tộc không thể "chém gió" mãi

Hình ảnh
Tác giả: Alan Phan 1 Việc làm duy nhất để thay đổi tương lai của chúng ta là cố gắng liên tục và bền vững của từng cá nhân, từng cộng đồng, từng tầng lớp xã hội. Sự tiến bộ của hôm nay so với hôm qua mới là điều để hãnh diện hay xấu hổ, hoàn toàn không phải từ lời khen tiếng chê của người ngoài. LTS: Trong đời sống thường nhật, ta hay bị choáng ngợp trước những lời ngợi khen, tưởng rằng mình có đẳng cấp, có vị thế quan trọng, nhưng thực ra không hẳn, nhiều khi đó chỉ là phép ngoại giao thông thường. Mở rộng ra câu chuyện bang giao quốc tế cũng không khác là bao. Giới đầu tư thường hay nói những lời "có cánh", những lời nước chủ nhà muốn nghe hơn là phê phán này kia... Do vậy muốn thay đổi vận mệnh dân tộc rất cần tỉnh táo để "sửa" mình chứ đừng để phép ngoại giao ru ngủ. TS. Alan Phan, với những trải nghiệm thực tiễn đã có một góc nhìn thú vị khi luận bàn về lòng tự tôn dân tộc. Xin gửi tới độc giả để cùng suy ngẫm thêm. Không một dân tộc nào không có ít nhiều kiêu ...

Nhà văn Phạm Viết Đào:Thế sự-Văn chương: BA LẦN BÁC CƯỜI TRƯỚC LÚC ĐI XA

Nhà văn Phạm Viết Đào:Thế sự-Văn chương: BA LẦN BÁC CƯỜI TRƯỚC LÚC ĐI XA : "Vương Tinh Minh.( * )-Bài hát cuối cùng Bác Hồ nghe trước khi nhắm mắt xuôi tay là một bài ví dặm Nghệ T..."