BỆNH NHÂN CŨNG CÓ QUYỀN YÊU NƯỚC CHỨ
Kính tặng bác Nguyễn Văn Tuấn Phụ trang báo Tuổi trẻ Tháng 5-2014, cách đây đúng một năm mình đi khám bệnh và bác sỹ bảo phải đến viện điều trị vài ngày. Con người - m ột cỗ máy sinh học vô cùng tinh vi , hoàn hảo bậc nhất của Tạo hóa chạy mấy chục năm cũng cần bảo trì một chút cũng là lẽ đương nhiên. Cùng phòng với mình có Cụ Nguyễn Văn Tuấn sinh năm 1923 dân Hà nội gốc. Cụ dong dỏng cao, tóc bạc như cước, đôi mắt sáng tinh anh, chòm râu dài vừa phải với nụ cười hiền như một Ông Tiên. Nhìn cụ ai cũng bảo hồi thanh niên cụ Tuấn hẳn rất hào hoa sát gái phải biết. Bác Nguyễn Văn Tuấn và tôi Hai bác cháu nằm cạnh nhau, cùng biết cách chia sẻ nên câu chuyện trong buồng bệnh rất sinh động và là trung tâm chú ý của cả phòng. Đi viện nhưng thoải mái và vui vẻ. Bác kể rằng trước đây bác làm công nhân ở nhà máy xe lửa Trường thi trong Vinh Nghệ an. Kháng chiến bùng nổ công nhân chuyển các máy móc lên rừng bằng đòn...