Từ Xinhgapo nhìn về
Chùm ký sự của Nguyễn Hiếu ( 6/3/2009 11:06:13 AM ) Do công việc nên tôi có may mắn vài ba lần ra nước ngoài học tập và công tác. Sau một, hai chuyến đầu tiên tôi cũng chai dần sự cảm phục, ngạc nhiên trước sự văn minh của các thành phố xứ người để mỗi lần đi tôi đều tâm niệm một điều. Đất nứơc ta vẫn nghèo, còn vất vả, còn bừa bộn, nhốn nháo. Trình độ quản lý kinh tế và xã hội còn thấp nên người dân còn chưa được sống đúng như mong muốn … Thôi thì đành phải thông cảm, dáng mà sống trong một bầu không khí mà mỗi sáng tỉnh dậy đều nghe thấy thông báo về tăng giá, sự thở than của vợ con về đời sống ngày càng khó khăn vì đất đỏ, những vụ tai nạn giao thông, và tệ nạn xã hội xẩy ra như cơm bữa. Đất nước này dù thế nào đi chăng nữa vẫn là quê hương mình. Đất nước như cha mẹ chẳng ai có thể chọn lựa, đổi thay … Tình yêu lớn lao ngấm đọng trong tôi dường như là một sự bào chữa liên tục nơi thầm kín của tâm hồn mình trước mọi điều day dứt. Có cái gì ? Đúng là có cái gì Đấy đ...