CÓ NHÂN CÓ ĐỨC MẶC SỨC MÀ ĂN
CÓ NHÂN CÓ ĐỨC MẶC SỨC MÀ ĂN Ông tên là Ngạc nhà ở ngõ chợ Khâm Thiên. Cụ thân sinh ông người Phùng khoang, cụ bà người Mỗ lao. Hai cụ lấy nhau rồi sinh ra ông Ngạc ở đó, bà cụ mẹ ông là một phụ nữ xinh đẹp và giỏi giang. Cụ có tài làm bánh khéo léo và ngon có tiếng. Nhờ vậy mà cụ rủng rỉnh, nuôi sống cả nhà trong no đủ ấm êm. Sáng sáng cửa hàng bánh của cụ tấp nập người mua kẻ bán. Trong số họ có nhiều ông khách đến mua buông lời cợt nhả ong bướm nên cụ ông nổi máu ghen, sợ mất vợ yêu nên quyết định đưa cả nhà về quê ở Phùng khoang bán hàng. Ông Ngạc hồi còn nhỏ đi học trường Thăng Long. Do được nuông chiều từ bé, bản tính ông thích chơi bời không ham sách vở. Cứ cầm cuốn sách là mắt cứ díu lại , rất buồn ngủ. Nhưng với công việc hoạt động ngoài trời ngoại khóa thì ông rất nhanh nhẹn, năng động. Ông xin cha mẹ cho đi học võ , người tuy nhỏ con nhưng học rất mau các đòn đánh vì ông thích, ông ham học. Để đạt được trình độ cao trong v...