Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2023

Bao giờ ta có xe mây

 BAO GIỜ TA CÓ XE MÂY.

Đây là bài thơ Ông Cụ thân sinh ra anh chị em chúng tôi làm trong những ngày thập tử nhất sinh tại bệnh viện Sant paul Hà nội mùa Thu 1996.
Hai Cụ sinh hạ được chín người con và nuôi thêm cô cháu gái con người em trai Mẹ tôi là chẵn chục.
Mười hai năm sau, 1/6 Âm lịch năm 2008 khi Cụ đã có chắt ,sắm được Xe mây để lên gặp chị Hằng làm Tiên non bồng kết thúc một đời người 85 năm với bao khổ ải sung sướng thăng trầm .
Năm nay nếu còn sống là Cụ bước vào tuổi Một trăm .
Tôi chép bài thơ để lưu lại nhân ngày giỗ Cụ ngày 1 tháng Sáu Âm lịch năm 2022
Bao giờ ta có xe mây
Ta đi tới đó gặp ngay chị Hằng
Chị Hằng mở cửa đón mừng
Hôm nay lại có người trần gặp ta
Nhớ mang bầu rượu túi thơ
Có lên chăng cũng phải chờ trăng lên
Ba sinh đã phỉ lời nguyền
Bát tuần mới được là Tiên non bồng
Nói ra hai chữ đẹp lòng
Chẳng qua hai chữ sắc không đó mà
Cho về thu xếp cửa nhà
Bao giờ đến hẹn ta chờ tại đây
* * *
Cảm ơn vợ hiền con thảo
Cảm ơn bà Nguyễn Thị Chinh
Bạn đời từ thủa hồng mao
Làm nên sự nghiệp , công lao của bà
Công bà to lớn nhất nhà
Còn tôi cũng có chẳng là bao nhiêu
Đôi khi nắng sớm mưa chiều
Thì bà cũng có đôi điều trách tôi
Ông thì dễ dãi với người
Vợ con ông chịu những lời khắt khe
Đó là cái luật gia đình
Thương nhau ta sẽ tận tình bảo nhau
Thủa xưa có nói một câu
Ngọc kia có chuốt có lau mới tròn
Trời thương cho một đàn con
Đó là phần thưởng vuông tròn trời cho
Bây giờ tuổi đã già nua
Ước mong làm Cụ nhưng mà được đâu
* * *
Tôi với bà kẻ sau người trước
Dắt dìu nhau từng bước qua đò
Các con đoàn kết quanh ta
Đó là công sức của bà và tôi
Nói ra thật cũng hơn người
Sau trăm năm nữa ta thời gặp nhau.
Mùa thu Bính tý, 1996
tại bệnh viện Sant paul
Nguyễn Bá Nội
Ảnh : Hai Cụ đã về bên nhau vĩnh viễn ở Nghĩa trang quê nhà.
Có thể là hình ảnh về 2 người và ngoài trời
Tất cả cảm xúc:
Tuấn Trần, Nhã Nam và 138 người khác