CHUYỆN KHÔNG PHẢI CỦA RIÊNG AI
CHUYỆN KHÔNG PHẢI CỦA RIÊNG AI Nhớ lần ông Tấn rủ mấy ông bạn cựu chiến binh về chơi quê ngoại của ông ấy bằng xe khách đến một tỉnh ven biển đồng bằng bắc bộ trù phú và êm ả. Xe chạy đúng giờ, lướt qua hai bên đường là phố phường nhà cửa san sát, những cánh đồng lúa đang thì con gái gợn lên những làn sóng xanh mướt gợi bao ý thơ. Chạy mãi không thấy xe dừng cho mấy ông già nghỉ xả bớt bầu nước đang dần căng cứng trong người cùng cái van rệu rã. Ông Tấn bèn nói to cho lái phụ xe nghe rõ : - Này mấy cậu, đến điểm nào ngừng xe cho chúng tôi " li lái " nhé. Rường như không ai nghe thấy gì , xe cứ bon bon chạy. Đến cánh đồng lúa, không chịu được nữa, ông Tấn quát to : - Mày không ngừng thì ông đái ra xe mày rồi đến đâu thì đến. Sau câu đó , xe ngừng hẳn các bố cựu chiến binh hớn hở phóng xuống lề đường giải quyết. Cả xe thở phào lại yên lặng ngắm nghía trời xanh mây trắng trôi qua. *** Năm 2022 lớp tôi tổ chức gặp mặt ở Mũi Sa vĩ Móng cái đồng thời trải nghiệm...