Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2013

Già vô sự ấy là tiên

Hình ảnh
Già vô sự ấy là tiên  Thái Việt    (Montreal, Canada) Bài sưu tầm,  xin phép tác giả giới thiệu cho mọi người.  Âu cũng  là một niềm vui vậy. "Già vô sự ấy là tiên", tuy chỉ có mấy chữ mà không phải ai cũng quan tâm đến nó, thực hành nổi nó.  Không kể khi chúng ta còn sống tại Việt Nam  Đói đầu gối phải bò, phải đi bán vé số, phải gánh hàng rong đi bán xôi chè, bán tầu hủ, bán bánh canh... có cụ còn có sáng kiến mang cái cân ra trước cửa bưu điện Sài gòn để kiếm chút cháo nhờ những người no cơm ấm áo... Sang đến cái xứ tư bản bị bóc lột hết mức, lê cái thân làm cu ly tới tuổi 65,   chính thức được luật pháp xác nhận được quyền nghỉ ngơi, được nhà nước cung cấp một khoản tiền để đủ sống cho có tư cách, không ai dám lên án là mình ăn bám xã hội nữa. Ai thì không biết chứ kẻ viết bài này, từ khi về hưu sao mà nó sung sướng thế. Này nhé muốn ngủ lúc nào thì ngủ, muốn thức lúc nào thì thức. ...

CHÚNG TÔI HẠNH PHÚC VÌ CHÚNG TÔI RẤT LÀ NGU

Hình ảnh
Thấy bài này hay trên mạng đưa về cho mọi người thưởng lãm: http://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/2013/03/28/chung-toi-hanh-phuc-vi-chung-toi-rat-la-ngu/ AN AN Có một đoạn đối thoại rất hay trong bộ phim hoạt hình Kỷ Băng Hà 4 – Lục Địa Trôi Dạt mà có lẽ bất kỳ người nào xem xong cũng ghi nhớ đó là khi bộ đôi chuột túi Crash và Eddie được hỏi: “Tại sao trong khi mọi người đang rất lo sợ vì tận thế mà hai chú lúc nào cũng rất hạnh phúc?” Câu trả lời đơn giản và rất ấn tượng của đôi chuột là: “Để tôi tiết lộ cho cậu một bí mật. Bí mật đó là chúng tôi rất rất là ngu”. Với nhiều người đoạn thoại trên được xây dựng chỉ với mục đích chọc cười khán giả để bộ phim tăng thêm sự hài hước, vui nhộn. Tuy nhiên, nhìn từ một câu thoại tưởng chừng như đơn giản ấy, suy ngẫm những vấn đề của xã hội Việt Nam, không ít người sẽ cảm thấy giật mình, ờ nhỉ, giá như chúng ta ngu thì chúng ta đã thoát được bao buồn phiền, lo toàn, sợ hãi bủa vây cuộc sống hàng ngày. Này n...

KÍ ỨC MỸ THO GÒ CÔNG ( 3 )

Hình ảnh
KÍ ỨC MỸ THO -  GÒ CÔNG ( 3  )  Sáng hôm sau ăn điểm tâm vẫn tại nhà hàng cũ, phòng ăn nhìn ra sông Tiền giang tấp nập tàu bè xuôi ngược phản ánh sinh động cuộc sống nơi đây.  Trên sông nhấp nhô mấy người bơi thể dục buổi sáng như các bác đi bộ trên đường.   Vùng sông nước này tỷ lệ người biết bơi rất cao, ngày ở Đồng Tháp Mười  người ta vẫn nói con nít đồng nước biết lội ( bơi) trước khi biết đi. Ở đâu thì quen đó, nếu không thích nghi thì sao mà tồn tại. Món ăn sáng đa dạng phục vụ nhiều khẩu vị, các cháu nhân viên lễ phép khiêm nhường rất dễ chịu. Xong chầu cà phê cà pháo mọi người chia tay, các anh Văn Thông, Mạnh Bình đưa mấy chị em đi du lịch miệt vườn sông nước miền Tây là loại hình du lịch thu hút khách miền Bắc và Tây ba lô.  Mấy ông cựu chiến binh thì quá rành vụ này, trong vùng "giải phóng " nơi đóng quân làm gì có doanh trại trên thì trời dưới thì kênh rạch toàn chui lủi trong rừng dừa nước, bình bát, trâm bầu.....đôi khi cạnh vư...