Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 31 tháng 8, 2021

CHUYỆN PHIẾM TRƯỜNG SƠN - TRẠM CỨT

 

ĐÓN TẾT QÚY SỬU 1973 TẠI KHĂM MUỘN LÀO  


CHUYỆN PHIẾM TRÊN CON ĐƯỜNG ĐẸP LẮM

Đường ra trận mùa này đẹp lắm ( Phạm Tiến Duật )

Trạm Giao liên đây rồi , cũng có cổng chào đàng hoàng ghi dòng khẩu hiệu giăng ngang: 

Nhiệt liệt chào mừng các đoàn quân vào giải phóng miền nam.


Trạm giao liên rất rộng bằng phẳng dưới tán lá rừng già, cây thưa thoáng đãng nhưng tán cây vẫn che kín bầu trời , rừng như một thứ thành trì , áo giáp che chắn đoàn quân.  

Bãi khách có thể chứa được cả ngàn người,  bên cạnh đó dòng suối trong vắt rì rào chảy qua .

Suối rộng chừng 30 m,  trong lòng suối có  những hòn đá rêu phong với từng nhóm cây thạch xương bồ xanh thẫm mọc lên tươi tốt. Đó là cây thuốc quý, còn nhớ ngày sơ tán bà nội tôi thường hấp lá cây thạch xương bồ với lá hoa hồng bạch cùng đường phèn có thể chữa được được ho cho trẻ con.

 

Trong tầm nhìn của bãi khách đó là dải non bộ đẹp đẽ và thơ mộng vô cùng, nó còn như một thứ thuốc an thần cho người ta sau mỗi chặng hành quân gian khổ.

Cách bãi khách không xa có một vách núi đá khi tiếng nói chuyện thì nó vọng lại lại nghe rất lạ.

- Anh yêu em

 - (Tiếng vọng ) Anh yêu em

- Em yêu anh 

- ( Tiếng vọng) Em yêu anh 

- Tiên sư bố mày

- ( Tiếng vọng) Tiên sư bố mày

Nói câu nào nó lặp lại câu đó , rất buồn cười nhưng nếu vắng người thì cũng rất sợ vì như có ma  bên đó.

 

Rải rác đây đó trong bãi khách là các vị trí mắc tăng võng, công sự hầm trú ẩn, bếp không khói kiểu Hoàng Cầm do các đoàn quân đi trước qua đây để lại, cũng đỡ công sức cho người đi sau rất nhiều.

Anh em chúng tôi tiến vào trong trạm còn đang rất vui vẻ bàn tán vì vừa gặp cô gái trước  cổng trạm nhưng câu chuyện bị khựng lại vì mùi thối cực kỳ của phân người bao trùm lên  toàn bãi khách.

Theo anh chiến sỹ giao liên, hóa ra đi trước chúng tôi là Đoàn Hải Phòng, sáng nay các bạn đi rồi  nhưng để lại những đám phân đầy trong bãi khách mùi thối inh ỏi.

Người Hải Phòng nổi tiếng với tính cách đặc biệt của đất cảng : thẳng thắn, ngang tàng , trọng nghĩa khinh tài , ghét thói xun xoe nịnh bợ . Yêu ai thì yêu hết mình, ghét ai thì xúc đất đổ đi. Chắc có gì bức xúc mới phản ứng như thế. 

Chả thế mà có câu vè:

Hà chuồn, Nam lủi, Thái bình bay.

Hải dương anh dũng trốn ban ngày.

Hải phòng đi phép không cần giấy.

Hà nội thấy thế mới ra tay... 

Ha ha, chả ông nào kém cả.


Anh em chúng tôi nhanh chóng dọn dẹp các bãi phân, phân công nhau lấy nước kiếm củi nấu cơm. 

Số còn lại căng tăng võng,  giặt quần áo tắm rửa, ngồi đung đưa trên võng viết nhật kí hay túm năm tụm ba phì phèo điếu thuốc lá, thuốc lào. 

Gặp đầy phân ở Trạm giao liên đầu tiên của Trường sơn  nhưng vẫn may mắn lắm vì ngày kia mới là mùng một TẾT. 

Lúc này Hiệp Định Hòa Bình Paris đã được ký kết, tại đây chúng tôi được nghỉ mấy ngày để đón Tết Quý Sửu năm 1973  và chúng tôi âu yếm gọi nó là Trạm c** .

  

Mỗi trung đội cử hai đồng chí tốt đi vào Trạm lấy tiêu chuẩn Tết, mỗi anh em được nửa cái bánh chưng, vài điếu thuốc Trường Sơn vài cái kẹo và một vài lạng thịt nữa.

 Đêm 30 Tết dưới tán rừng già trời tối đen như mực tôi cùng Tân xồm, Kissing Cục rủ nhau vào trong Trạm giao liên chơi. 

Cũng không có gì đặc biệt, chỉ thấy vài cái nhà lá thưa thớt và gặp một cô bộ đội nữ đang ngồi khóc thút thít bên bếp lửa nấu bánh, hơi nước phì phì. Chắc cô nhớ cha mẹ, các anh chị em ở quê.

Ăn tết Giữa rừng già, xa nhà đi tìm chỗ vui khi gặp cảnh như thế này làm sao vui được.

 Chúng tôi khi quay về bãi khách trạm giao liên, lên võng nằm thao thức mãi không ngủ được. 

Đến thời khắc giao thừa cũng không có tiếng súng bắn hay một tín hiệu gì hết, buồn vô cùng. 

Mệt mỏi rồi thiếp đi lúc nào không biết, khi mấy con mấy con gà rừng gáy le te rồi vượn hót vang rừng mới biết là trời đã sáng.

Năm mới Qúy Sửu tới rồi.

Chúng tôi đã bước sang tuổi 20.



NBS

31/08/2021

 Ảnh : Rừng Trường sơn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét