Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2022

KỈ NIỆM NHỎ VỚI NHÀ THỜ LỚN HÀ NỘI

  KỈ NIỆM NHỎ VỚI NHÀ THỜ LỚN HÀ NỘI


Bất cứ ở đâu cũng có đặc sản vùng miền làm cho người ăn  nhớ mãi. Hà nội là khu kinh tế mới của các tỉnh, nơi tập trung đủ mọi thành phần có thể nói là tinh hoa của cả nước. 

Các món ăn ngon cũng theo đó mà về cộng với sự thưởng thức tinh tế của người kinh kì làm món ăn lan tỏa tiếng thơm mà lan truyền bay xa mãi. 

Lũ bạn cũ đã về hưu bây giờ có cái thú cùng  nhau đi tìm ăn những món ngon cuả Hà nội xưa để thưởng thức, tụ tập chém gió bình luận rôm rả rồi mấy bà ăn mặc đẹp đẽ  như tiên chụp ảnh đăng lên facebook. 

Cũng là niềm hạnh phúc đơn sơ mà nhiều người tìm kiếm.

Bọn này đi ăn, đi chơi mà không phải lo hoàn thành bài tập cô giáo giao về nhà, không lo cha mẹ nhắc nhở thời gian vì đơn giản họ bây giờ đều trong độ tuổi nghỉ hưu. Một quãng thời gian ai cũng phải công nhận là sung sướng, tự do thoải mái của cuộc đời. 

Không còn phải lo con cái , cơm áo gạo tiền chỉ cần có  sức khỏe thì tha hồ ngắm gió thổi, mây bay, nghe chim hót líu lo buổi sớm, ngắm cây cỏ đang ngái ngủ còn đọng sương mai . 

Để chuẩn bị cho một buổi gặp gỡ chu đáo với các bạn học chung cách nay hơn nửa Thế kỉ, tôi cùng anh bạn khảo sát vài điểm nổi tiếng. 

Phở Ấu Triệu là một địa điểm như thế, quán phở này không rộng nhưng thực khách ra vào liên tục. Phở ngon hay không thì tùy khẩu vị của mỗi người nhưng theo tôi chắc chắn là một quán phở ngon.

Bữa ăn sáng cùng các bạn thật là ngon và vui vẻ. Xong xuôi kéo nhau sang quán Lục thủy ven bờ hồ  uống cà phê rồi thưởng thức cốm mùa thu mềm mại thoang thoảng hương nếp mới trong gói lá xanh dịu. 

Cuối cùng là màn trình diễn thời trang bên hồ để các tay máy lưu lại những nét mặt tươi rói, nụ cười rộng mở, ánh mắt thỏa mãn, phơi phới trong lòng của các thiếu nữ mười tám đôi mươi cách đây 50 mươi năm.


***


Ấu Triệu là một phố nhỏ , từ trong quán nhìn ra là một công trình xây dựng nổi tiếng đó là Nhà thờ lớn Hà nội . Không biết tự khi nào, ngày Lễ Noen bên Công giáo cũng là ngày vui của mọi người , nhất là lớp trẻ. 

Hà nội có nhiều nhà thờ nhưng Nhà thờ lớn là nhà thờ chính tòa nên trang trí hay tổ chức sự kiện là to nhất, vui nhất.

Thuở ấu thơ đến ngày này lũ trẻ con phố phường vui lắm kì công từ nửa tháng trước chuẩn bị súng bắn diêm để gây tiếng nổ, nhảy chân sáo hòa cùng dòng người nam thanh nữ tú dập dìu từ Phủ Doãn , Tràng Thi, Hàng bông, hàng Gai, Hàng Trống ,Nhà Chung, Lý Quốc Sư, Ấu Triệu , Ngõ Huyện... hướng về nhà thờ lớn đèn nến sáng trưng . 

Đến 12 giờ đêm là Lễ chính ai cũng muốn chen chân vào xem hình ảnh Chúa Hài đồng ra đời trong hang đá trên một máng cỏ.

Với Nhà thờ lớn tôi có một kỉ niệm nho nhỏ. Khi đất nước mở cửa, tôi đi làm trong một công ti Liên doanh. Ông chủ tịch là người Mĩ gốc Ytalia tên là Alfonso Leon Demattis chắc là một con chiên ngoan đạo, ông giao cho tôi công văn của Công ti gửi Nhà thờ lớn xin việc làm không công là đề nghị Nhà thờ cho phép Công ti tân trang và sơn sửa lại Tượng Đức mẹ tại quảng trường phía trước Nhà thờ. 

Là người ngoại đạo, theo nhiệm vụ được vào tận nơi bên trong một công trình nổi tiếng và huyền bí của Hà nội cũng thấy thú vị. Đất nước vừa chuyển mình đổi mới nên nhà thờ khi đó cũng còn nghèo , các phòng ốc rêu phong cũ kĩ và cổ kính. 

Ngoài hàng rào nhà thờ là một Hà nôi sôi động ồn ào, vào trong này thì ngược lại hoàn toàn, một không gian tĩnh lặng bình thản.

Tôi được giới thiệu gặp một ông đi dép lê mặc bộ đồ trắng cổ đứng sạch sẽ nhưng chưa được là ủi cẩn thận, chắc không phải Tổng Giám mục, cỡ Chánh văn phòng trong một  phòng làm việc đơn sơ kê bộ bàn ghế đơn giản.

Tôi trình công văn và tóm tắt đề nghị của công ti. Ông cảm ơn và nói sẽ trình ý kiến lên Đức cha , sau vài ba câu chuyện bâng quơ tôi xin phép ra về. Ông ân cần đưa tiễn tôi ra cửa.

Một thời gian sau , không có ý kiến trả lời. Vì lí do nào đó không rõ mà công ti không làm được việc đề nghị.

Đã từ lâu tôi được biết bên Đạo họ rất cẩn thận kĩ lưỡng trong việc đào tạo người chăn dắt con chiên . Trước hết là hình thái ngay thẳng trong sáng, không nói ngọng và hầu hết chọn từ tuổi thơ của những con nhà có điều kiện mà đào tạo thành người Cha Đạo.

Chỉ một lần gặp mà tôi ấn tượng mãi về con người xứ Đạo , ông ấy luôn từ tốn lịch sự mà không bóng bẩy kiêu sa. Ánh mắt cử chỉ nghiêm túc mà ân cần. Thấy người đến xin việc không công cũng không vồ vập chào đón, nói chung là rất đáng học tập trong việc ứng xử ở đời.

Một kỉ niệm nhỏ cùng Nhà thờ lớn không bao giờ quên.

NBS

25/04/2022

Ảnh Nhà thờ lớn Hà nội





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét