MAY HƠN KHÔN
MAY HƠN KHÔN ( đã sửa )
Do có kế hoạch từ trước, trong
ngày 11/9/2024 cơn mưa rớt bão YAGI cứ dai dẳng lê thê, những người lính chúng
tôi vẫn hẹn hò gặp gỡ nhau để kỷ niệm hơn nửa thế kỷ ngày 13/9/1972 tạm biệt
mái trường xây dựng bưu điện Địa chất … gia nhập quân đội.
Gặp nhau để ôn lại những ngày
tháng của một thời trẻ trai bao nhiêu gian khổ và vất vả. Bao nhiêu chuyện vui
buồn kỷ niệm sâu sắc trong đời lính được kể lại cho nhau nghe trong tiếng cười
đùa sảng khoái hân hoan.
Sau giải phóng chúng tôi đóng
quân ở một cù lao (là một doi đất nổi lên rộng lớn giữa sông Tiền) của hai xã
Tân Long, Tân Huề huyện Chợ Mới tỉnh An Giang.
Trong đơn vị chúng tôi, anh Tình
có người cha mang quân hàm trung tá hay thượng tá là cán bộ cao cấp chỉ huy cỡ
Sư đoàn trong quân đội. Do có điều kiện và nắm rõ thông tin ông đã tìm về tận
nơi đơn vị E207 thăm cậu con trai yêu quí.
Tình là một thanh niên Hà nội đẹp
trai lại có khiếu ăn nói đã làm say mê biết bao nhiêu tà áo trắng trung học miền
Đồng bằng sông Cửu Long.
Hôm bố anh đến, Tình vui lắm
nhưng đơn vị đóng trong nhà dân không có cơ sở tiếp đón. Tình tổ chức một bữa ăn
đón bố tại nhà một cô bạn gái quen tự bao giờ ( Ghê thật) nhà ở bên bờ sông Tiền
Giang thuộc huyện lị Chợ Mới.
Tình nhắn hai thằng chúng tôi đến
ăn cơm cùng bố và bạn gái. Cuộc chiến mới kết thúc chưa lâu, so với cơm của
lính thì đó là bữa cơm rất nóng hổi vui vẻ và ngon lành. Lại có cả rượu nữa ,
cuộc vui tưng bừng và có vẻ say sưa.
Những ngày này nước sông Hồng lên
mênh mông rất là rộng nhưng mà so với sông Cửu Long Vùng An Giang mùa nước hôm
đó thì chỉ bàng một phần ba.
Đến khoảng 9 giờ tối thì kết thúc
bữa ăn, tôi và Tân xin phép ra về. Hai thằng xuống Bến Nước trong tình trạng lơ
mơ ngồi trên cái xuồng ba lá mỏng manh như chiếc lá tre giữa biển nước, mỗi người
một mái chèo bơi xuồng vượt sông Tiền sang bên cù lao.
Con sông ban đêm chảy rất là dữ dội,
trong mùa nước nổi từng đám lục bình trôi từ thượng nguồn xuống đen đặc rất là
ghê rợn.
Không hiểu sao bằng cách nào
chúng tôi đã vượt sông về đến đơn vị an toàn.
Hôm nay kể lại câu chuyện này
chúng tôi tự hỏi tại sao lại ngu như thế, đáng lẽ phải ở lại để sáng mai về mới
đúng nhưng chúng tôi đã quyết đi về trên con xuồng bé nhỏ vượt ngang sông Tiền
rộng lớn, nước cuồn cuộn chảy lúc ban đêm.
Các cụ dạy không có cái dại nào
giống cái dại nào. Trên quãng đường đời dài dằng dặc chỉ có May hơn khôn mới
lái con xuồng chúng tôi về đến bến an toàn.
Trên Trời cao chắc hẳn có các bậc
Thánh Thần luôn luôn theo dõi dẫn đường và chỉ cho ta hướng sáng mà đi.
12/9/2024
NBS
Ảnh : Ba ông ăn cỗ bữa đó đều có
mặt trong buổi gặp gỡ hôm 11/9/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét