Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

NGƯỜI ĐẸP VIỆT NAM



Nếu những cô gái đẹp Hà thành làm mê đắm lòng người bởi vẻ dịu dàng, nền nã, “gái xứ Tuyên” khiến người ta ngẩn ngơ vì nét thanh thoát đằm thắm thì gái Huế lại ghi dấu bởi sự đoan trang, nhỏ nhẹ...

Gái đẹp Tuyên Quang - đằm thắm, thanh thoát.

Câu thành ngữ “Chè Thái, gái Tuyên” không biết có từ bao giờ nhưng đến nay đã trở thành câu cửa miệng, ví hương vị tinh tế, thơm ngọt khó quên của chè ở vùng đất Thái Nguyên với nét đằm thắm, thanh thoát của những người con gái đẹp xứ Tuyên.
Nếu như chè Thái Nguyên đã trở thành đặc sản nức tiếng thì vẻ hút hồn của con gái đẹp Tuyên Quang cũng khiến lòng người thổn thức.



Gái đẹp xứ Tuyên - đằm thắm thanh thoát (Ảnh minh họa)

“Gái đẹp xứ Tuyên” không chỉ cuốn hút ở hình thức bên ngoài mà còn làm say lòng người với vẻ đẹp tâm hồn. Đó là nét dịu dàng, đằm thắm, nết na, sự khéo léo trong cách ăn, ở, đi đứng, nói năng.

Theo một số tài liệu ghi lại, nơi này xưa là thành trì của vua tôi nhà Mạc nên cũng lắm mỹ nhân tụ hội làm thê thiếp. Vương triều sụp đổ, nhiều cung tần ly tán và cưới dân thường, dần sinh sôi bao thế hệ người con gái đẹp. Thêm nữa, đây là vùng đất trung du miền núi có sông Lô, hồ Na Hang, núi Bạch Mã, Cham Chu... hội đủ linh khí hiền hòa lẫn hoang dã dữ dội của trời đất khiến con người luôn khỏe đẹp, tươi vui.

Gái Hà thành - vẻ dịu dàng, nền nã, thùy mị

Những người con gái đẹp đất kinh kỳ luôn toát lên vẻ đẹp của sự dịu dàng, nết na, thùy mị, đảm đang. Nét đẹp của thiếu nữ Hà thành xưa không chỉ thể hiện ở gương mặt, dáng người mà còn ở cách ăn mặc, đi đứng, nói năng.



Gái đẹp Hà thành - dịu dàng, nền nã, thùy mị (Ảnh minh họa)

Nét tề chỉnh là đặc trưng của gái đẹp Hà thành, sang mà không loè loẹt, đẹp mà nền nã; dù chỉ mặc áo vải thường cũng vẫn phẳng phiu, gọn ghẽ, kín đáo.

Con gái Hà Nội ngày ấy biết cách trang điểm hơn ai hết. Chỉ phớt qua một chút phấn, phủ một lớp son nhẹ, kín đáo một giọt nước hoa nơi bàn tay, trong chiếc khăn tay, chỉ đủ thoảng nhẹ như một hương nhài thơm xa cũng đủ làm người người say đắm.


Vẻ cổ điển, dịu dàng nhưng không kém phần tinh tế của thiếu nữ Hà thành được kế thừa từ nét đẹp văn hóa của con người Thăng Long - Hà Nội ngàn năm tuổi.

Người con gái đẹp Nha Mân - hậu duệ của cung tần mỹ nữ xưa

Có lẽ câu ca dao “Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh. Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân” đã lột tả chính xác về miền đất nổi tiếng nhiều giai nhân, mỹ nữ này.



Gái đẹp Nha Mân (Ảnh minh họa)

Nha Mân là địa danh thuộc xã Tân Nhuận Đông, huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp. Hàng trăm năm nay, Nha Mân nổi danh là vùng đất có nhiều người con gái đẹp.

Theo một số tài liệu ghi lại, vào năm 1985, chúa Nguyễn Ánh sau khi thua quân Tây Sơn trong trận Rạch Gầm - Xoài Mút đã cùng cả đoàn từ tướng đến quân, tùy tùng, hậu cung theo sông Tiền bỏ trốn. Đến vùng Nha Mân này, bị quân nhà Nguyễn truy đuổi gắt quá nên buộc phải bỏ lại hàng trăm thê thiếp ở đây để chạy.



Tương truyền, những mỹ nhân bị “bỏ rơi” sau đó lấy chồng là người địa phương, trở thành nông dân nhưng con cái do họ sinh ra đều đẹp như tiên đồng ngọc nữ. Chính nhờ dòng máu cung phi mỹ nữ mà xứ Nha Mân mới có nhiều người con gái đẹp như ngày nay.

Miền gái đẹp Huế - đoan trang, dịu dàng, nhỏ nhẹ và có duyên

Nói năng từ tốn, điềm đạm nhưng lại quả quyết, dứt khoát là nét cuốn hút đặc trưng của người con gái đẹp sông Hương.



Gái đẹp Huế - đoan trang, dịu dàng, nhỏ nhẹ và có duyên (Ảnh minh họa)

Giọng nói nhỏ nhẹ và rất duyên của những người con gái đẹp Huế được một nhà thơ mô tả một cách hình tượng: "Em ơi giọng Huế có chi. Mà trong hoa nắng thềm thì cơn mưa".

Trong lịch sử, Huế từng là thủ phủ của xứ Đàng Trong rồi trở thành kinh đô của nước Đại Việt thời Quang Trung – Nguyễn Huệ nên ngoài cung cấm còn có nhiều phủ đệ, quan viên, con vua cháu chúa rất nhiều. Sinh hoạt của tầng lớp quý tộc, trong đó có cách ăn nói của họ đã ảnh hưởng đến lối sống của vùng đất này.



Vua chúa với quyền uy của mình không cần ăn to nói lớn, quan lại cũng không dám nói mạnh trước đức vua và triều thần. Ở kinh đô, tai vách mạch dừng, lời nói phải từ tốn nhỏ nhẹ, tránh lỡ lời mà mang vạ vào thân. Chốn kinh đô cũng cần sự trang nghiêm, kính cẩn, yên tĩnh cho sinh hoạt của vương triều cũng như cộng đồng xã hội phong kiến nơi đây. Trong suốt gần 350 năm, phong thái ấy đủ để lại dấu ấn trong cách giao tiếp, ứng xử của con người Huế.

Mường So – “Vùng đất mỹ nữ” ở Tây Bắc

Ở thung lũng Mường So (Phong Thổ, Lai Châu) có một truyền thuyết kể rằng Nàng Han, người con gái Thái đẹp nhất trời Tây Bắc, đã ban cho người dân nơi đây một dòng suối quý được “hóa thân” từ bộ váy áo của mình để hàng nghìn năm sau, bất cứ thiếu nữ nào tắm gội, vẫy vùng trên dòng suối ấy đều trở nên xinh đẹp lạ thường.



Tương truyền, những cô gái tắm gội trên dòng suối Mường So đều có làn da căng mịn, tràn đầy nhựa sống.

Theo những bậc cao niên trong vùng, Nàng Han được sinh ra trên đất Mường So. Trong tâm linh của khắp xứ Thái, xứ Mường Tây Bắc, Nàng Han là biểu tượng của người con gái tài giỏi và có vẻ đẹp vẹn toàn như hoa ban buổi sớm.

Vẻ đẹp ấy đã được khắc họa trong câu hát: “Người đẹp ra suối tắm, cá tìm về xem chân. Người đẹp đi lên nương, dâu, lúa tìm về xem tay. Người đẹp đi lên rừng, hoa tìm về xem mặt. Người đẹp hát trong rừng, chim ngập ngừng lắng nghe. Người đẹp bước chân xòe, trai Mường So ngây ngất…"

Không chỉ có nhan sắc rực rỡ, Nàng Han còn có đôi tay khéo léo, đặc biệt là trong việc kéo sợi, thêu thùa, dệt vải. Khi giặc ngoại xâm kéo đến xâm lược Mường So, Nàng Han đã anh dũng đứng lên kêu gọi trai tráng dựng cờ giết giặc. Thắng trận trở về, nàng được nhân dân trong vùng chào đón và suy tôn là “nữ tướng”.

Một đêm sáng trăng, Nàng Han trút bỏ bộ áo cóm, một trang phục của thiếu nữ Thái, để bay về trời. Bộ váy áo đó đã biến thành dòng suối Mường So mà bất cứ người con gái nào tắm ở đó thì đều có làn da đẹp tựa ban trắng trên rừng, môi đỏ như quả bồ quân. Nhờ dòng suối quý, Mường So trở thành “miền mỹ nữ” từ đó.



Thiếu nữ Thái có vẻ đẹp vẹn toàn như hoa ban buổi sớm.

Cũng từ ngày ấy, các vị vua, chúa đất ở khắp miền Tây Bắc đều cho người đi tìm những cô gái đẹp ở Mường So mang về dinh thự để đưa vào đội múa xòe. Các cô được chọn phải có làn da thật trắng, mái tóc đen nhánh, đôi chân cao thẳng, eo thắt, ngực nở và nhất là gương mặt phải đậm đà, xinh tươi như đóa hoa rừng mới nở.

Ngay cả đến những năm đầu thế kỷ 20, Mường So vẫn vang danh là vùng đất nhiều mỹ nữ. Không chỉ những chúa đất vùng sơn cước mà quan ta, quan Tây miền xuôi cũng luôn khao khát được một lần diện kiến nét đẹp đến mê hồn của những cô gái với điệu xòe Thái quay cuồng làm nghiêng ngả núi rừng.

Miền gái đẹp xứ Thanh

Người dân tộc Thái ở Mường Lè (huyện vùng cao Quan Hóa, Thanh Hóa) khai thiên, lập địa ở mảnh đất mạch rồng cuộn, nước dồi dào, sản vật núi rừng nhiều vô kể, nên đời sống đồng bào nơi đây luôn ấm no, hạnh phúc.



Ảnh minh họa

Mảnh đất lành này là nơi sinh ra những cô gái Thái đẹp hút hồn, hấp dẫn lạ thường. Cái đẹp của cô gái Thái Mường Lè đến từ đôi mắt biết cười, nước da trắng như trứng gà bóc, giọng nói nhẹ nhàng như mật rót vào tai

Lý giải về vẻ mê hồn, đằm thắm rất đặc trưng của cô gái đẹp Thái xứ Thanh, nhiều già làng, trưởng bản kể rằng tổ tiên lập làng bản của họ từng là thổ ty, lang đạo nên lấy vợ đều lựa chọn những cô gái đẹp lộng lẫy ở khắp vùng.

Có tiếng là vùng đất sản sinh ra nhiều cô gái đẹp nên thời điểm vùng bị giặc ngoại xâm tạm chiếm, thỉnh thoảng bọn giặc lại vào vùng bắt những cô gái đẹp đi. Thế nên, cứ mỗi lần nghe tin giặc vào bản bắt người, dân trong bản lại dẫn con, em của mình chốn vào trong rừng cho đến khi chúng rời khỏi bản.



Bên cạnh đó, cũng có nhiều ý kiến cho rằng con gái Thái nổi tiếng đẹp người, khéo và ngoan hiền, bởi ngay từ nhỏ đã được cha mẹ chỉ dạy rất cẩn thận từng việc làm, ăn uống, đi đứng, nói năng, đối nhân xử thế hiền dịu, không để mất lòng người.

Các cô gái đẹp người Thái ở Mường Lè sống gần gũi với thiên nhiên. Con gái Thái 15-17 tuổi phải thạo việc xe tơ, dệt thổ cẩm, biết làm cái chăn, cái gối, cái đệm, khăn piêu trước khi về nhà chồng.

Họ cũng giữ được vẻ đẹp mặn mà ngay cả khi về làm vợ, làm mẹ bởi những tập tục như hơ người vào lửa sau khi sinh, uống nước sôi đun trong ống nứa....

Lại có phân tích cho rằng vùng đất này có điều kiện tự nhiên tốt lành, độ dốc nhiều con suối và sông Mã cao; nước ở đây được hấp thụ bởi luồng khí trong lành từ những cánh rừng, ngọn núi; ăn uống và hít thở không khí trong lành đã tạo nên dáng vẻ cân đối và làn da sáng mịn, săn chắc của những cô gái đẹp dân tộc Thái ở Mường Lè



"Thôn cung nữ" toàn gái đẹp ở Quảng Ninh

Nghĩ đến con gái Quảng Ninh, nhiều người nghĩ đến nước da đen đúa và bụi bặm, nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Nếu bạn đến với Quảng Ninh, chắc chắn bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy con gái vùng than da lại trắng như tuyết.



Người đẹp Quảng Ninh - Ảnh: Dân trí

Đặc biệt, ở vùng đất phật Yên Tử (Uông Bí, Quảng Ninh) có thôn Năm Mẫu được mệnh danh là “thôn cung nữ”, nổi tiếng nhiều người con gái đẹp.



Gái đẹp ở "thôn cung nữ" (Ảnh minh họa)

Truyền thuyết kể rằng, Thượng hoàng Trần Nhân Tông cách đây trên 700 năm, một ngày mùa đông đã từ bỏ kinh thành Thăng Long đi về hướng đông để tìm núi tu luyện, đến vùng đất Yên Tử thì dừng chân. Lúc đi có 300 cung tần mỹ nữ theo hầu.

Khi đến Yên Tử, do không được vua cho ở cùng nơi đất Phật, nên các cung tần mỹ nữ lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan. Đường về kinh thành thì xa xôi vạn dặm, quân lính của tân vương phong tỏa khắp nơi, ở cũng khó mà đi cũng khó. Để giữ trọn đạo, 300 cung tần mỹ nữ đã trầm mình xuống con suối giữa đại ngàn Yên Tử.

Đúng thời điểm đó có 5 chàng trai người Dao bản địa đi kiếm củi về ngang qua đã nhảy xuống và cứu được 5 cô gái đẹp. Để tri ân, những cô gái này xin được làm vợ để "nâng khăn sửa túi" cho chàng trai đã cứu mình. Nhờ dòng máu của những giai nhân đến từ kinh thành, con gái của vùng đất này được thừa hưởng vẻ đẹp sắc nước hương trời cũng như phong cách lịch lãm.

Khi năm bà cung nữ qua đời, dân làng Thượng Yên Công đã lập đền thờ, gọi là đền Năm Mẫu. Ngôi đền này hiện vẫn nằm ở Thượng Yên Công và khu vực được tương truyền có 5 cung tần làm dâu không biết tự lúc nào có tên là thôn Năm Mẫu.




Vẻ đẹp hiện đại 







Bài sưu tầm trên mạng

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

Người Việt mình có một đặc tính là tiết kiệm.




 Chuyện trên mạng xin đưa về để học và chia xẻ.

Nhưng cái sự tiết kiệm quá đáng của người Việt nhiều khi đẩy họ vào một lối sống tạm bợ và “rẻ”. Ngay cả khi họ đi làm, có tiền rồi vẫn cứ giữ một lối sống tạm bợ.

Hôm nay là ngày nghĩ lễ lao động, mình lên café uptown làm một số việc. Anh bạn alo. Mình bảo, bác qua PJ đi, em đang ở đó. Chuyện vòng vo rồi đến chuyện bạn gái.

Hôm nay mình đã phải thẳng tuột: em cũng sắp đi xa rồi, chúng ta nói chuyện với nhau như 2 thằng đàn ông nhé và em hy vọng bác đừng tự ái. Là em thì việc đầu tiên là em dọn sạch đồ trong cái bếp nhà bác, ném hết chúng vào sọt rác, quẳng hết đồ ở cái phòng khách, phòng ngủ đi, rồi đi mua đồ mới, thậm chí là đồ sử dụng rồi cũng được nhưng đúng bộ, match nhau và nhìn được.
 
Ngày xưa
Bác đi làm, có tiền rồi mà sống tạm bợ thế này thì không nên. Quy tắc của em là đừng để người khác thương hại mình. Nếu em là con gái, đến chơi nhà bác mà nhìn thấy cái nhà nó úi sùi và thiếu organize thế kia là em sẽ hết ấn tượng; em không thấy sự thoáng đãng cần thiết ở 1 người đàn ông.

Mà đời mình không lo cứ đi lo cho thế hệ tiếp theo làm gì cho mệt. Trẻ con mà đầy đủ quá thì thiếu động cơ sống và thậm chí là hỏng. Và mình lại phải lặp lại cái điệp khúc: quá khứ là cái đã qua, tương lai là cái chưa đến, bác phải sống cho hiện tại đi.
 
Ngày nay
Không phải kiếm được nhiều tiền mà biết cách sống mới thực sự đem lại cho mình ấn tượng.

Hôm rồi ghé thăm một chị người Việt ở bên này. Hỏi chuyện anh chị năm nay có về VN không? Bố anh ở VN thế nào? Anh chị lại than cái việc về tốn kém vì về thì phải lo cho người này người kia tiền nên không thể về được.

Tôi bảo, anh chị phải thay đổi cách nghĩ đi. Sao cứ về là phải cho mọi người tiền nhỉ? Đừng làm cho người ở VN ảo tưởng rằng mình ở Mỹ là kiếm được nhiều tiền.

Mỗi người phải có trách nhiệm với cuộc sống của chính họ, trừ phi ai đó thật sự đói rách thì anh chị hãy lo – mà cũng chỉ ở một mức độ vừa phải. Đừng cảm thấy về mà không có tiền cho các em là mất thể diện.

Hình như đây là thứ bệnh sĩ chung của Việt Kiều, mà phần lớn Việt Kiều của ta làm nghề dịch vụ rất vất vả và đồng lương thì rẻ mạt chứ không nhiều nhặn gì.


Quay sang chuyện nhà. Tôi rất thương và quan tâm đến mọi người trong gia đình, từ bố mẹ anh chị đến các cháu. Tôi quan tâm đến mọi người bằng nhau chằn chặn, có phần ưu tiên hơn người anh kế trên tôi hiện còn có cuộc sống vất vả hơn.

Nói thật, chỉ đến mấy năm gần đây tôi mới thật sự bắt đầu sống cho mình. Khi 2 anh tôi còn thiếu thốn, tôi cho anh lớn mượn tiền mua đất, cho anh kế tôi cái xe máy và một khoản tiền khi anh cưới vợ ra ở riêng. Khi mọi người ổn thì tôi thôi.

Hai chị gái tôi ổn định cuộc sống sớm hơn nên tôi hoàn toàn không giúp gì và 2 chị cũng hiểu. Tôi có thể cho mọi người đủ mua quà mỗi dịp năm mới, hay cho bọn trẻ con chút ít để động viên chúng học hành mỗi đầu năm học thể hiện sự quan tâm của 1 thành viên trong gia đình với những thành viên còn lại.

Tôi muốn mọi người đều hiểu ai cũng phải tự lập và lo lấy cuộc sống cho chính mình và mong các anh chị dạy các cháu với tinh thần như vậy. Các anh chị hiểu quan điểm của tôi nên không bao giờ hỏi mượn tiền. (Điều mà mấy người bạn tôi thi thoảng lại kêu không biết làm sao).

Tuy nhiên, tôi có một khoản emergency fund ở nhà cho Bố Mẹ. 5 năm rồi, tiền để ở ngân hàng thì chả thấy sinh lợi gì cả. Mọi người thấy tiền nằm yên đó thì tiếc. Một lần chị dâu tôi hỏi là cứ để đó thì mất giá, chị muốn mượn để mua đất, bao giờ Bố Mẹ cần thì chị trả lại.

Một lần khác chị gái tôi cũng hỏi tương tự. Tôi bảo không được, tiền đó là để dành cho bố mẹ hoặc phòng khi gia đình có việc khẩn cấp. Em muốn khi nào cần thì luôn có sẵn một khoản tiền mặt ở đó.

Các anh chị ai cũng có cuộc sống, nhà cửa đủ cả rồi. Nếu các anh chị muốn có mảnh đất thứ 2 thì phải tự làm lấy. Tôi cũng nêu rõ quan điểm cho các anh chị tôi hiểu: các anh chị và các cháu không ở mức thiếu thốn để em phải cho tiền.
 
Hãy tiến lên, đừng ngại
Em lo cho các cháu trên tinh thần tư vấn, động viên, chia sẻ kinh nghiệm, hướng chúng vào việc học hành và sẽ giúp chúng khi nào em cho là cần thiết.

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

CHÚNG TÔI HẠNH PHÚC VÌ CHÚNG TÔI RẤT LÀ NGU


Thấy bài này hay trên mạng đưa về cho mọi người thưởng lãm:

http://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/2013/03/28/chung-toi-hanh-phuc-vi-chung-toi-rat-la-ngu/


Posted on 28.03.2013 by nguyentrongtao


AN AN

Có một đoạn đối thoại rất hay trong bộ phim hoạt hình Kỷ Băng Hà 4 – Lục Địa Trôi Dạt mà có lẽ bất kỳ người nào xem xong cũng ghi nhớ đó là khi bộ đôi chuột túi Crash và Eddie được hỏi: “Tại sao trong khi mọi người đang rất lo sợ vì tận thế mà hai chú lúc nào cũng rất hạnh phúc?”

Câu trả lời đơn giản và rất ấn tượng của đôi chuột là: “Để tôi tiết lộ cho cậu một bí mật. Bí mật đó là chúng tôi rất rất là ngu”.

Với nhiều người đoạn thoại trên được xây dựng chỉ với mục đích chọc cười khán giả để bộ phim tăng thêm sự hài hước, vui nhộn.

Tuy nhiên, nhìn từ một câu thoại tưởng chừng như đơn giản ấy, suy ngẫm những vấn đề của xã hội Việt Nam, không ít người sẽ cảm thấy giật mình, ờ nhỉ, giá như chúng ta ngu thì chúng ta đã thoát được bao buồn phiền, lo toàn, sợ hãi bủa vây cuộc sống hàng ngày.

Này nhé, chưa khi nào người dân Việt Nam lại phải “đương đầu” với nhiều loại thực phẩm bẩn như hiện nay. Từ các món ăn khô đến ướt, từ món mặn đến món ngọt, từ đồ dầm cho đến đồ chín, từ bữa sáng đến bữa đêm… nguy cơ bị đầu độc từ thực phẩm luôn rình rập.

Cái sự bẩn của thực phẩm dường như không còn giới hạn ở mức đau bụng, tiêu chảy mà đã có người cho rằng, tình trạng bệnh ung thư gia tăng cũng liên quan đến thực phẩm bẩn, thực phẩm nhiễm hóa chất…

Thực tế diễn ra khiến người Việt không khỏi đắng lòng bởi rõ ràng là một đất nước nông nghiệp mà người người nhà nhà canh cánh nỗi lo thực phẩm, ăn gì cũng sợ bẩn, nhìn gì cũng thấy độc.
Những quyển sách cho trẻ em có in cờ Trung Quốc liên tiếp được phát hiện gần đây.
Những quyển sách cho trẻ em có in cờ Trung Quốc liên tiếp được phát hiện gần đây.

Giá mà khuất mắt trông coi, giá người ta đừng nhan nhản, ngang nhiên đầu độc đồng loại để ai ai cũng biết nhưng lại không biết cách nào để tránh thì mối lo toan ăn sạch không làm nặng đầu, bạc tóc các bà nội trợ. Hoặc cứ như đôi chuột Crash và Eddie, ngày tận thế cũng chẳng là gì bởi “chúng tôi rất ngu!”.


Đấy, trong cái bếp thì vậy, ra đến cái phòng học của con, lắm người lại vò đầu vứt tóc. Đấy, liên tiếp các bộ sách tham khảo giành cho trẻ em Việt có in cờ Trung Quốc, có nội dung văn hóa, đời sống Trung Quốc được phát hiện.

Đó là: Phát triển toàn diện trí thông minh cho trẻ (Công ty văn hóa Hương Thủy và NXB Dân Trí), Bé làm quen với chữ cái (hành trang cho bé chuẩn bị vào lớp 1, Công ty cổ phần dịch vụ văn hóa sư phạm và NXB Ðại học Sư phạm), 10 phút cho bé trước giờ đi ngủ (tập 2: Bồi dưỡng tình cảm) và Trắc nghiệm trí tuệ toàn diện cho trẻ (Công ty Ðinh Tị và NXB Mỹ thuật), Phát triển khả năng quan sát tưởng tượng (NXB Phụ Nữ ấn hành). Và con số này chắc chắn không phải là con số cuối cùng.

Nhầm gì không nhầm, nhầm cờ Tổ quốc. Thế mà các nhà xuất bản vẫn dám một mực khẳng định việc in cờ không ảnh hưởng đến chất lượng sách hay đưa ra những lời giải thích đơn giản hóa như “sơ ý”, “in thử”… Dám chắc rằng, không ít người cả tuần nay lầm bầm mắng mỏ, xấu thì che đi, cứ oang oang trên báo chí nhức cả đầu. Giá không biết thì hơn?
 Ấy mà cái anh nhà báo nào còn suy luận, rằng hóa ra trẻ mầm non Việt Nam đã phải học theo kiểu người Trung Quốc vì GS, TS của nước ta bận làm GS, TS nên không có thời gian viết sách. Đúng là ác tâm, ai lại lỡ để mấy chục triệu dân buồn lòng như thế? Ôi chao là… buồn.
Nho Việt dán cờ Trung Quốc tại siêu thị BigC The Garden. Ảnh VNN.


Nho Việt dán cờ Trung Quốc tại siêu thị BigC The Garden. Ảnh VNN.
Kẻ viết bài này xin mạo muội có một đề xuất giúp thay đổi thái độ của người Việt, mang lại cho họ cái nhìn tươi sáng hơn. 24.300 tiến sĩ và 101.000 thạc sĩ hãy chung tay chế tạo một loại dược phẩm chữa được bách bệnh: Thuốc Quên, Thuốc Không Nghe, Không Thấy, Không Biết. 
Những con lợn hạnh phúc
Tôi dám khẳng định rằng, một khi loại thuốc đó được sử dụng đại trà như tiêm chủng mở rộng, chắc chắn không có ai bị tai biến đến tử vong như các bé sơ sinh trong thời gian vừa qua. Chỉ có thêm hạnh phúc và hạnh phúc.
Mặt khác, nếu đề xuất này được thực hiện, chắc chắn Việt Nam sẽ được một thành tựu nữa. Ít nhất 3 lần từ năm 2006 đến nay, chúng ta đã lọt top 15 nước hạnh phúc nhất trên thế giới. Cú hích Thuốc Không Nghe, Không Thấy, Không Biết chắc chắc sẽ đẩy chúng ta tới vị trí đứng đầu trong xếp hạng Chỉ số hành tinh hạnh phúc (HPI).
 Vậy là lại càng thêm phần hạnh phúc?